Chương trước
Chương sau
Bây giờ các chính sách đánh bạc ở Macao so với trước kia thuận tiện hơn.

Chỉ cần đem tiền đánh vào thẻ ngân hàng là đến nơi.

Không giống như trước kia, cô xem phim truyền hình Hongkong, thường xuyên nhìn thấy có người ở Macao bài bạc thắng rất nhiều, cầm một rương tiền, trên đường trở về bị người cướp tiền sát hại tính mệnh……

Hoắc Vi Vũ đi ra khỏi sòng bạc, tâm tình gần đây nhẹ nhàng rất nhiều.

Bây giờ thắng cũng đủ tiền, trở về lại nghĩ cách làm một hình thức, là có thể tính ngạch lợi nhuận.

“người đẹp, cùng nhau cao hứng một chút.” Người đàn ông say rượu phía đối diện đi tới cầm bình rượu.

Hoắc Vi Vũ lười để ý, bước nhanh qua anh ta.

“Hoắc Vi Vũ, tôi hộ tống cô trở về.” Trung tá Thượng gọi.

Hoắc Vi Vũ nghe được giọng nói quen thuộc, vô cùng kinh ngạc, quay đầu, nhìn về phía trung tá Thượng, giọng nói đều trở nên bén nhọn, “vì sao anh lại ở chỗ này?”

“Tư lệnh vừa lúc làm việc ở nơi này, từ trong theo dõi thấy được cô, phân phó tôi hộ tống cô trở về.” Trung tá Thượng nói, chạy tới cô.

trong tiềm thức Hoắc Vi Vũ bài xích.

“Không cần, bây giờ nơi này trị an thực tốt, tôi đánh trở về.” Cô đi đến bên đường cái, phất tay.

Một tài xế dừng lại ở trước mặt cô.

Trung tá Thượng tiến lên cầm cánh tay Hoắc Vi Vũ, không cho cô đi, “Đây là tâm ý tư lệnh.”

“Tôi không có nhận quyền lợi.” Hoắc Vi Vũ không vui nói, muốn ném tay trung tá Thượng ra.

Nhưng mà sức lực anh quá lớn.

Cô căn bản liền ném không ra, tức khắc bực bội.

“Nói cho cô Hoắc Vi Vũ, vừa rồi cô thắng được tiền đều là tư lệnh kêu người cố ý thua cho cô, bằng không cô cho rằng, sao có thể thuận lợi thắng đến bốn trăm năm mươi vạn?” Trung tá Thượng nói trắng ra.

Hoắc Vi Vũ dừng lại, mở lớn đôi mắt, nhìn kỹ trung tá Thượng.

Trên mặt anh không có một chút dấu vết gạt người.

Trách không được, cô liền cảm thấy người đàn ông kia thua tiền rất kỳ quái.

“Tôi sẽ đem tiền trả cho anh ta.” Hoắc Vi Vũ không cần suy nghĩ nói.

“Tư lệnh vì cô làm nhiều việc cũng không chỉ có những thứ này, có rất nhiều việc tư lệnh không muốn để cô biết.

Tỷ như, Mai tướng quân năm lần bảy lượt làm khó dễ cha của Lâm Thừa Ân, đều là tư lệnh cứu tới.

Duật Cẩn muốn làm suy yếu binh quyền anh cả cô, cũng là tư lệnh ngăn cản.

những cái cô thuê đều là tư lệnh dùng danh nghĩa quân khu đảm bảo.

Còn có nhiều, càng nhiều, cô đều phải trả sao? Cô làm sao trả?” Trung tá Thượng kích động nói.

Hoắc Vi Vũ bình tĩnh nhìn trung tá Thượng, trong mắt, sâu không lường được.

trong đầu cô hiện lên rất nhiều việc, rất nhiều ý niệm, rất nhiều ý tưởng cùng với rất nhiều đối thoại.

Đôi mắt, dần dần trở nên trong suốt cùng đen tối.

“Mang tôi đi gặp Cố Cảo Đình đi.” Hoắc Vi Vũ bình tĩnh nói.

Trung tá Thượng không rõ Hoắc Vi Vũ đang suy nghĩ cái gì.

Anh lo lắng tư lệnh lại bị cô chọc hộc máu.

“cô muốn gặp tư lệnh làm gì? Hoắc Vi Vũ, tôi nói với cô, đừng lấy oán trả ơn, nếu tư lệnh không ra tay giúp cô, cha của Lâm Thừa Ân bây giờ ngỏm củ tỏi, anh cả cô phỏng chừng cũng mau ngỏm củ tỏi, tư lệnh không muốn cho cô áp lực, cho nên dù giúp cô, cũng không nói.” Trung tá Thượng lo lắng nói.

“anh không cho tôi gặp anh ấy, nói nhiều với tôi như vậy làm gì?” Hoắc Vi Vũ lý trí hỏi, ánh mắt lạnh lùng như cũ.

“Tôi hy vọng cô yêu tư lệnh, không cần thương tổn anh ta, Vương Đông nói cô chính là trái tim của tư lệnh, một người nếu không có trái tim, khẳng định sống không nổi nữa.” Trung tá Thượng biểu đạt nói.

“Trái tim?” Hoắc Vi Vũ kéo kéo khóe miệng, vài phần tự giễu, “Yên tâm, mang tôi đi gặp anh ấy đi, anh ta sẽ được như ước nguyện.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.