Chương trước
Chương sau
đôi mắt Cố Cảo Đình lẩn tránh, sông băng bên trong giống như bắt đầu tan, trở nên đen tối.

Hoắc Vi Vũ rút tay ra.

Nên nói, cô đều đã nói.

Cô biết chính mình EQ không cao, biểu đạt không tốt, chỉ nghĩ đem ý tưởng chân thật của cô nói ra.

Anh lạnh lùng không cảm kích, không sao cả.

Hoắc Vi Vũ đi vào trong phòng, đóng cửa lại.

Cố Cảo Đình đứng thẳng, mày nhăn lại, trong tay, nắm chặt thuốc mỡ,

Càng thâm trầm, trong mắt giết chóc, ở thế phải làm.

“Cảo Đình, thôi, cô ta cũng có hảo ý, phàm là dĩ hòa vi quý, bất hòa Tô Bồi Ân xung đột cũng tốt.” Đan Địch Tư Lục Phỉ đứng ở phía sau Cố Cảo Đình ôn nhu nói.

Cố Cảo Đình xoay người, nhìn Đan Địch Tư Lục Phỉ, “cô biết thân phận chân thật củaTô Bồi Ân không?”

“trước kia anh ta đầu tư ở nước G, ba em điều tra bối cảnh anh ta, ngoại trừ biết anh ta là người nước M, bối cảnh trống rỗng.” Đan Địch Tư Lục Phỉ giải thích.

“Vậy làm sao cô biết không có người nào đánh thắng được anh ta?” Cố Cảo Đình hồ nghi nói.

“một tướng quân của quốc gia em cùng anh ta đấu tay đôi, vị tướng quân này, là người xuất sắc nhất của quốc gia em, bị đánh bại.” Đan Địch Tư Lục Phỉ mềm nhẹ nói.

Cố Cảo Đình cười nhạo một tiếng, vài phần châm chọc.

“em giúp anh bôi thuốc, có chỗ anh với không tới.” Đan Địch Tư Lục Phỉ dời đi đề tài, muốn lấy thuốc mỡ trong tay Cố Cảo Đình.

Cố Cảo Đình tránh tay cô, lạnh lùng nói: “Không cần, một hồi tôi muốn đi ra ngoài, cô đợi ở chỗ này.”

“anh muốn đi đâu?”

“Tôi không cần thiết báo cáo với cô.” Cố Cảo Đình lạnh nhạt nói.

“em không phải có ý này, nếu linh lão trở về, không nhìn thấy anh, em lo lắng ông ta sẽ có ý kiến, anh tìm ông ta nói, cũng không dễ dàng nói được. Dù sao rạng sáng ông ta đã trở lại, anh nhẫn nại một hồi, chờ chúng ta đem tình hình thực tế nói ổn thỏa, anh muốn làm gì, khẳng định em sẽ không can thiệp.” Đan Địch Tư Lục Phỉ mềm mỏng khuyên giải.

“Tôi đi ra ngoài gọi điện thoại, sẽ không đi xa, ông ta trở về tôi có thể nhìn thấy.” Cố Cảo Đình nhàn nhạt nói tự nhiên.

“uh, vậy tốt rồi. Đừng quên mang nước.” Đan Địch Tư Lục Phỉ hiền lành nhắc nhở.

Cố Cảo Đình đi ra bên ngoài.

Đan Địch Tư Lục Phỉ có chút thất bại.

mắt Cố Cảo Đình đều không nhìn cô, biện pháp của cô, công phá người đàn ông lòng dạ cứng rắn như sắt.

phòng Hoắc Vi Vũ 

Tô Bồi Ân lắc lư bàn chân, liếc Hoắc Vi Vũ một cái, “Đi tìm Cố Cảo Đình giải thích?”

Hoắc Vi Vũ ngồi trên sô pha, ôm đầu gối, cúi đầu phát ngốc.

Cô giải thích với Cố Cảo Đình xong, không dám nán lại.

Cô sợ anh lại nói cô tự cho là đúng, tự cho là thông minh.

Một người, trả giá nhiều, chỉ cần đối phương lý giải, cô sẽ không cảm thấy ủy khuất, cho dù trả giá càng nhiều, đều không oán không hối hận.

chỉ sợ, cô hy sinh cùng trả giá, đối phương còn không cảm kích, cô sẽ cảm thấy thương tâm và khổ sở, cũng sẽ không dám nhiều.

Tô Bồi Ân xem cô im lặng, tùy tay bắt lấy gối đầu ném tới trên đầu cô.

Hoắc Vi Vũ nhìn về phía Tô Bồi Ân.

đầu tóc trên trán lộn xộn che khuất đôi mắt cô.

Tô Bồi Ân tươi cười, “Xem bộ dáng này của cô, giải thích, anh ta không có cảm tạ cô rồi.”

Hoắc Vi Vũ không nghĩ tới phản ứng của anh, một cái gối đầu đặt ở trên sô pha, một cái gối đầu ôm vào trong ngực, nằm xuống.

Tô Bồi Ân: “……”

Anh không có gối đầu để ngủ.

di động Hoắc Vi Vũ vang lên.

Một số di động xa lạ.

Cô mất hết hứng thú click mở.

“Bây giờ đến gặp ở hậu hoa viên —— Cố Cảo Đình.”

Hoắc Vi Vũ kinh ngạc ngồi dậy, nhìn vào tin nhắn, cô không có nhìn lầm, thật là Cố Cảo Đình hẹn cô???
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.