Chương trước
Chương sau
Tô Bồi Ân thực bình tĩnh ăn một miếng bắp rang, móc móc lỗ tai, căn bản không để trong lòng nói: “Đồng dạng lời nói, tôi nghe anh nói quá N lần, tôi đã quen, anh còn chưa có quen sao?”

“Lần này là thật sự, nhìn thấy cô ta bị thương, tim tôi rất đau, nhìn thấy cô ta cười, tim tôi đập rất nhanh, nhìn thấy cô ta thích người đàn ông khác, toàn thân tôi đều không thoải mái.” Duật Nghị giải thích.

Tô Bồi Ân thản nhiên ăn bắp rang, liếc trên đài cao, “Duật Nghị, thiếu nữ kia trông thế nào? Là loại hình anh thích.”

Duật Nghị theo ánh mắt Tô Bồi Ân nhìn về phía đài cao, ghét bỏ nói: “Ngực lớn như vậy, bên trong khẳng định là keo silicon, hút gây ung thư.”

Tô Bồi Ân: “……”

“Mặt cứng như vậy, đều là dấu vết dao kéo.”

Tô Bồi Ân: “……”

ánh mắt anh kinh ngạc nhìn về phía Duật Nghị.

Duật Nghị tươi cười, đôi tay chống cằm, nhìn đài cao, lại không giống như nhìn đài cao, ánh mắt phiêu đãng.

“Vẫn là A Tử tốt, ngực không lớn không nhỏ, vừa vặn, tự nhiên, eo còn đặc biệt tinh tế, như là cành liễu, xoay vặn, xoay vặn.

A Tử không hoá trang đều đẹp hơn cô ta, hôm nay A Tử hóa trang, xinh đẹp rung động lòng người, quỷ cái kia, xấu như vậy, cũng không biết xấu hổ khoe khoang phong tao, A Tử nhà ta, động tác hút thuốc mới gợi cảm.” Duật Nghị suy nghĩ nhẹ nhàng.

“Nói vậy, giống như tôi trông thấy, là cái dạng kỳ nữ.” Tô Bồi Ân tự nhiên nói, liếc hướng đài cao.

trong mắt anh xa hoa truỵ lạc chảy xuôi qua, không lưu chút say mê luyến mà trầm luân.

Duật Nghị bình thường trở lại, “Đừng, mỗi người phụ nữ nào tôi coi trọng đều coi trọng anh, anh mau cút về Pháp đi thôi.”

“Kia thật là làm cho anh thất vọng rồi, tôi mới vừa khai trương một nhà phong đầu, gọi là công ty trách nhiệm hữu hạn tài chính đầu tư Quốc Thịnh, có rảnh đến công ty tôi chơi.” Tô Bồi Ân ung dung nói.

“Tôi đi, loại người của anh, nhiều một chút đều là làm bậy.” Duật Nghị bực bội.

“Vậy anh thật đúng là nghiệp chướng nặng nề.”

Duật Nghị: “……”

“Không nói giỡn với anh, tôi có chuyện nhờ anh hỗ trợ.” Duật Nghị nói trở lại chuyện chính.

“uh?”

“Đi theo tôi.” Duật Nghị đi ở phía trước, lên xe của anh, bảo vệ ở ngoài cửa chờ đợi.

Trong xe, lập tức yên tĩnh rất nhiều.

Duật Nghị trầm mặc một hồi lâu.

Tô Bồi Ân hắng giọng một cái, liếc xéo Duật Nghị, “anh đã nói xong, hay là chuẩn bị ngày mai nói?”

“ba tôi nói, tôi cần phải cưới A Tử, nhưng mà, tôi cảm thấy cô ta không muốn gả cho tôi, hôm nay cô tavì cứu tôi bị thương, tôi muốn đưa cho cô ta một lễ vật, đó chính là cô ta không cần gả cho tôi, nhưng mà, tôi lại sợ chết, tôi làm sao bây giờ?” Duật Nghị mờ mịt, nhìn về phía Tô Bồi Ân, “Chúng ta bốn người, anh thông minh nhất, chủ ý nhiều nhất, người anh em, chỉ con đường sáng.”

Tô Bồi Ân giơ lên thân sĩ nho nhã tươi cười, ý vị thâm trường nói: “Người phụ nữ, sẽ yêu người thường xuyên bồi cô ta nói chuyện phiếm, cũng sẽ yêu người quan tâm cô ta vào lúc cô ta thê thảm nhất, không liên quan dáng người, diện mạo, bối cảnh, mà là muốn một phần cảm giác ấm áp.

Hoặc là, anh trở thành người đàn ông cô ta yêu, hoặc là, giải quyết vấn đề sống chết của anh.

nhưng thật ra tôi rất hiếu kì, vì sao ba anh bắt anh một hai phải cưới cô ta, là cô ta có bối cảnh chính trị hay là kinh tế hùng hậu?”

“Tôi cũng không biết, ba tôi nói trên tay cô ta có đồ vật quan trọng, ai cưới cô ta, người đó được thiên hạ.” cằm Duật Nghị đặt ở trên tay lái phát ngốc.

“Nếu đồ vật trên tay cô ta, làm cô ta trở thành mục tiêu mọi người tranh đoạt, nếu không có đồ vật kia thì sao?” Tô Bồi Ân hỏi ngược lại.

Duật Nghị uổng công hiểu ra, anh biết anh nên làm như thế nào ……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.