Chương trước
Chương sau
Hoắc Vi Vũ cảm thấy bọn hắn muốn tìm chỗ không người rồi giết cô.

Cô thật không nghĩ tới Thái Nhã lại hung ác như vậy.

Xe lại chạy thêm nữa tiếng.

"Nơi này được rồi, không có người giám sát, không một bóng người." Cảnh sát A nói.

Cảnh sát lái xe nhìn bốn phía:

"Đúng vậy, biển số xe chuẩn bị xong chưa, Cố tư lệnh rất lợi hại, thông qua đoạn đường giám sát sẽ tìm được chúng ta."

"Yên tâm, biển số xe tôi đã chuẩn bị đến bốn, năm cái, đảm bảo hắn không tìm thấy chúng ta được." Cảnh sát A nói.

Cảnh sát lái xe nhìn thoáng qua Hoắc Vi Vũ:

"Mỹ nhân như thế thật đáng tiếc, đại ca, dù sao cô ta cũng chết, hay là, chúng ta sung sướng trước?"

Cảnh sát A đánh giá Hoắc Vi Vũ, ánh mắt từ từ chuyển xuống lồng ngực của cô, nuốt một ngụm nước bọt:

"Được đó, đào hố trước, anh em chúng ta sướng rồi, xong giết chết cô ta, chôn cô ta vào hố."

"Nhỡ đâu, cô ta canh chúng ta đang đào hố, chuồn mất, chúng ta đều xong đời." Cảnh sát lái xe nói.

Cảnh sát A lấy ra khăn mặt, phun lên một ít thuốc mê.

Hoắc Vi Vũ lập tức ngừng thở.

"Ô my gót, đại ca, anh phun nhiều quá rồi, đầu em choáng quá." Cảnh sát lái xe dừng xe lại.

"Mở cửa sổ nhanh lên, không phải sợ cô ta chạy trốn sao? Nhiều thuốc chút cho chắc ăn." Cảnh sát A nói, lấy khăn mặt bịt vào mũi của Hoắc Vi Vũ.

Chỉ được mười mấy giây, hắn cũng choáng, mở cửa, xông ra ngoài.

"Đại ca, anh cũng xuống hả." Cảnh sát lái xe cười hì hì nói.

"Đừng nói nhảm, cầm xẻng làm việc, đào hố sâu chút, không thể để người khác phát hiện." Cảnh sát A dặn dò.

"Được, làm việc, làm nóng người trước, lát nửa sẽ thoải mái." Cảnh sát lái xe mở cóp sau xe, lấy ra hai cái xẻng.

Hai người bọn họ tìm một cây đại thụ, đào gần gốc.

Hoắc Vi Vũ ngồi dậy, thấy chìa khóa vẫn còn trên xe, cô leo lên phía trước, khởi động xe.

Cảnh sát A nghe được âm thanh của motor, nhìn về phía xe.

Hoắc Vi Vũ nhanh chóng quay đầu, lái xe, chạy mất.

Cảnh sát lái xe cũng dừng lại động tác trên tay, đờ đẫn nhìn xe chạy mất hút trong rừng cây.

"Đại ca, sao cô gái kia tỉnh nhanh như vậy, có phải anh mua thuốc mê giả không?"

Cảnh sát A vỗ đầu cảnh sát lái xe một cái:

"Đồ giả thì sao hồi nảy chúng ta lại choáng?"

"Vậy sao cô ta tỉnh lại được?" Cảnh sát lái xe ủy khuất nói.

"Là ý trời." Cảnh sát A bình tĩnh nói.

"Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì?"

"Cô ta đã chạy mất, chúng ta cũng không đuổi kịp, tranh thủ thời gian tìm đường về, mai danh ẩn tính, tìm một phụ nữ xấu kết hôn, sinh con." Cảnh sát A vứt xẻng lên mặt đất.

"Tại sao phải tìm phụ nữ xấu?" Cảnh sát lái xe cũng vứt xẻng lên đất.

"An toàn."

"Em muốn phụ nữ đẹp." Cảnh sát lái xe không bình tĩnh ủy khuất nói.

"Về sau đừng nói anh quen biết em, hiện tại bắt đầu, anh không quen biết em." Cảnh sát A vừa đi vừa nói.

"Vì sao?"

"Xinh đẹp không an toàn, lúc nào đó em sẽ bị tóm, chắc chắn sẽ bại lộ anh."

"..."

*

Hoắc Vi Vũ phóng xe điên cuồng, tay cầm lái vẫn còn run rẩy.

Thái Nhã coi cô là hung thủ đứng sau màn, kiêng kị máy ghi hình trong tay cô, ghi hận đã uy hiếp bà, cô sẽ không bỏ qua cho bà.

Có lẽ, khi cô trở về, Thái Nhã đã chuẩn bị nhóm thứ hai đợi cô rồi...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.