Bạch Yên thấy không khí có chút xấu hổ, vội vàng đổi đề tài, "Mộc Lan, bà vẫn chưa ăn cơm phải không? Không bằng cùng chúng tôi đi ra ngoài ăn đi!"
Lương Mộc Lan cũng là người tinh ý, vừa thấy trên mặt hai mẹ con tỏ ra lúng túng, cũng biết lời của mình nói hơi quá, vội vàng hùa theo Bạch Yên nói, "Tốt lắm, hay chúng ta kêu luôn lão Tần và lão Mạc cùng ra ngoài ăn tối, cũng coi như ăn mừng Yên nhi có tin vui!"
Bạch Yên cũng cười phụ họa, "Đây là tin tốt nhất, chúng ta nên ăn mừng một trận!"
Đối mặt với sự nhiệt tình của hai trưởng bối, Mạc Yên chỉ có thể nhún vai, tỏ ra bất đắc dĩ, nhưng cũng rất hạnh phúc tiếp nhận sự mừng rỡ của họ. Bởi vì cô cũng như bọn họ, lòng tràn đầy mong đợi sự chào đời của đứa bé này.
Đây là kết tinh tình yêu của cô và Tần Thiên Nham, là sự kéo dài huyết mạch của nhà họ Tần.
Có đứa bé, giữa bọn họ có bị cắt cũng không chia lìa.
Cô tin rằng nếu Tần Thiên Nham biết cô có em bé, nhất định sẽ rất vui mừng giống cô. Khi đứa bé sinh ra, anh nhất định sẽ chăm sóc giống châu bảo.
Vừa nghĩ tới sẽ có một ngày đó, một người đàn ông như Tần Thiên Nham lại trở thành một vú em, ân cần chăm sóc đứa nhỏ, thì Mạc Yên nở nụ cười dịu dàng.
Trong nụ cười hạnh phúc đó, có giấu thế nào cũng không được.
***
Tam Giác Vàng nằm ở Đông Nam Á, mảnh đất tiếp giáp Miến Điện, Lào, và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-doc-ai/116695/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.