"Yên nhi, Yên nhi ngoan của anh..."
Anh động tình gầm to tên của cô, hai cánh tay có lực cường tráng siết cô thật chặt ở trong ngực, không lưu lại chút khe hở.
Sau khi kích tình, ánh mắt của cô long lanh như nước, mặt đỏ ửng, môi đỏ mọng kiều diễm, xinh đẹp không gì sánh bằng.
Ngọn lửa trong Tần Thiên Nham vừa dập tắt, nhưng khi liếc mắt nhìn cô, thì lại cảm thấy ngọn lửa lập tức nổi lên, còn chưa kịp tách ra khỏi người cô, nên anh lại bắt đầu cuồng dã rong ruổi tàn phá trên người cô một lần nữa.
"Yên nhi, phải làm thế nào nếu anh yêu em không đủ?" Anh thở hổn hển, chóp mũi đụng vào chóp mũi của cô, khoảng cách gần làm hai người nhìn thẳng vào mắt nhau, làm cho Mạc Yên có thể thấy sự thâm tình và mê luyến dành cho cô tràn đầy trên mặt của anh.
Mạc Yên cười đến híp cả mắt, gắt gao cuốn thật chặt lấy anh như một con đỉa, "Vậy thì anh cứ tiếp tục yêu, yêu cả đời, yêu đến thiên trường, yêu đến địa cửu, yên đến sông cạn đá mòn..."
"Tốt..." Anh đáp một tiếng, liền hôn xuống thật sâu.
Từ khi về đến nhà, hai người đều một mực dây dưa ở trên giường, cho đến khi phóng tất cả nhiệt tình của sự chia lìa dành dụm ra hết, Mạc Yên cũng mệt mỏi ngủ mê mang.
Lúc này Tần Thiên Nham mới lưu luyến không rời, ôm cô vào phòng tắm, tắm sạch sẽ, sau đó thả cô trở lại giường, cẩn thận giúp cô đắp lại chăn mỏng, hôn xuống một nụ hôn ở trên môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-doc-ai/116692/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.