Editor: phuogot_93
“Xem như anh lợi hại.” Ngải Tiểu Tiểu trợn mắt nhìn anh. Xoay người chạy mấy bước, sau đó nằm ngửa ở một bãi mặt cỏ mềm mại, ngắm nhìn bầu trời châu Phi xanh thăm thẳm. Ai, thế này cũng coi như tiếp xúc thân mật với đất đai ở đây, chung quy lại thì chuyến đi này cũng không tệ.
Kỳ Tuấn Nhất nhìn sang thấy cô đang gác chân, ngoắc ngoắc môi. Anh biết đây là quỷ kế của bé con. Nhưng khi nhìn bộ dạng đáng thương của cô, anh lại không đành lòng, tình nguyện bất chấp nguy hiểm vì cô mà hồ đồ một lần.
Con ngươi sắc bén quét về bốn phía, cảnh giác nguy hiểm xuất hiện bất kỳ lúc nào, anh nhìn đồng hồ “Bé con, nên tỉnh dậy thôi.”
“Hai phút nữa, thêm hai phút nữa thôi.” Ngải Tiểu Tiểu bò dậy, vươn hai ngón tay cò kè mặc cả, ánh mắt nhìn thấy cách đó không xa có một con báo nhỏ đang tập tễnh học đi. Thật đáng yêu, hơn nữa bây giờ báo mẹ cũng không có ở đây, cô muốn ôm nó.
“Không được, lập tức…”
Nhưng mà Ngải Tiểu Tiểu đã chạy về phía xa “Hai phút nữa em sẽ quay lại.”
Thấy hướng cô chạy đi, Kỳ Tuấn Nhất lập tức nhíu chặt chân mày, cất bước đuổi theo “Bé con, em đứng lại đấy cho anh!”
Ngải Tiểu Tiểu chỉ quay đầu le lưỡi nghịch ngợm với anh, sau đó chạy đến trước mặt con báo nhỏ ôm lấy nó “Tiểu đáng yêu…” Phải lưu lại làm kỷ niệm mới được. Vì vậy, một tay cô ôm con báo nhỏ đang lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/3178226/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.