Nhưng, nhưng không đúng! làm sao cô có thể không nhân tính như vậy! Rượu, đều là rượu cồn gây họa! Chỉ là nói cũng thật kì lại, rượu nho đó cô không uống đến hai chén làm sao lại say được?
Thật may là bây giờ huấn luyện viên thối không có ở đây, cô mặc quần áo vào thật nhanh chóng, mở cửa lại đụng vào một bức tường "Thịt" cứng rắn.
"Bà xã, anh đi chuẩn bị bữa ăn sáng cho em! Muốn ăn một chút không?"
Ngải Tiểu Tiểu lắc đầu một cái.
"Không ăn? Em không đói sao? Tối hôm qua nên mệt chết đi." anh mập mờ cắn vành tai nhạy cảm của cô.
Muốn chết! anh lại không biết xấu hổ nói! Ngải Tiểu Tiểu quyết định lấy trầm mặc kháng nghị sự vô sỉ của anh.
"Tại sao không nói chuyện? Ngày hôm qua là em cường anh, tức giận cũng nên là anh thôi."
Rầm! Lời của anh giống như là tiếng sấm trời hạn, ầm ầm đánh trúng cô. huấn luyện viên thối, nói chuyện cần thiết phải rõ ràng như vậy sao?
"Tới đây, ăn cơm." Kỳ Tuấn dọn xong thức ăn lên trên bàn, đưa tay kéo cô còn đang sững sờ ngồi lên chân mình. "Hôm nay còn có huấn luyện, ăn nhiều một chút."
Bị anh kéo, ăn không biết ngon dùng xong bữa ăn sáng. Ngải Tiểu Tiểu ảo não trong lòng, tầng cửa sổ này bị cô chủ động phá rồi, về sau phải chung đụng với huấn luyện viên thối thế nào, cô chẳng phải cũng bị anh ăn sạch sành sanh rồi.
Có chút co quắp. . . . . . Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/3178208/chuong-55-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.