Ngải Bảo trực tiếp lè lưỡi làm mặt quỷ. Phốc, Ngải tiểu tiểu lại một lần nữa không nhịn được cười phun ra ngoài.
Cuối cùng, Kỳ Tuấn vô cùng thông minh, biết hiện tại không thể khống chếnhỏ, trực tiếp chuyển sang Ngải Tiểu Tiểu, "Đừng cười, nếu không muốnanh động tay chân với em ngày trong xe thì hãy mau ngồi ngay ngắn."
Lại bắt nạt cô rồi! Ngải Tiểu Tiểu nghe vậy lườm anh một cái, nhưng nhìnánh mắt như lang như hổ kia cũng không còn dám cậy mạnh, vội vàng ômchặt Ngải Bảo, nịt dây an toàn.
Kỳ Tuấn thấy như vậy khóe môi khẽ nhấc lên, lộ ra nụ cười còn có chút thất vọng. Sau đó khởi động xe, một đường chạy nhanh đến trước cửa cô nhi viện.
Cổng lớn, Ôn di cùng Sử Trường Khánh đang đưa một nhóm nhà báo đi vào.
Kỳ Tuấn lái Land Rover dừng lại ở ven đường, tròng mắt đen quét qua NgảiTiểu Tiểu, "Ngải Bảo không thể sống ở chỗ này nữa, nơi này quá nguyhiểm, phải tìm một chỗ an toàn đưa nó đi."
Ngải Tiểu Tiểu nghevậy trầm mặc chốc lát. Cô biết anh nói không sai, nhớ tới người đàn ôngkia mới vừa rồi muốn ném Ngải Bảo từ trên giá sắt xuống, lòng của cô đau đớn vô cùng.
Nhưng mà, cô vẫn có băn khoăn —— "Ngải Bảo, từ nhỏ nó đã đi theo Ôn di mà lớn lên, Ôn di cũng thương nó như vậy, tôi. . . . . ."
"Yên tâm đi, tất cả giao cho anh." Kỳ Tuấn đặt một bàn tay lên Ngải TiểuTiểu, mang theo sự ấm áp động lòng người, khiến Ngải Tiểu Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/3178179/chuong-52-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.