Giọng nói của Sử KỳVân có thể nói là vô cùng chói tai.Mới vừa đi tới khu làm việc của tổtrọng án đám người Lê Minh Hiên nghe thấy âm thanh lập tức quay ngườitrở lại. . . . . .
"Xảy ra chuyện gì?" Tròng mắt đen quét qua mấy người trong phòng khách, anh nhẹ giọng hỏi.
"À dạ. . . . . . Cái đó. . . . . . Vị Sử tiểu thư này. . . . . ." Nữ cảnh sát trả lời ấp úng.
Ngải Tiểu Tiểu một mực im lặng đứng yên ở sau lưng Kỳ Tuấn một, lúc này haitay nhét vào túi, lành lạnh chen vào nói, "Chính là vị Sử tiểu thư đâybị độc phẩm khống chế đại não, xuất hiện ảo giác, tự mình ngã xuống cònphán đoán là người khác hãm hại cô ta."
"Là như vậy phải không?"Lê Minh Hiên đưa mắt nhìn về phía nữ cảnh sát. Nữ cảnh sát len lén liếcKỳ Tuấn một cái, khuôn mặt nhỏ ửng hồng, gật đầu một cái, "Vâng"
"Cô nói bậy, các ngươi đều thấy được, là Ngải Tiểu Tiểu này đạp tôi!" Sử Kỳ Vân ngã trên mặt đất la lối om sòm.
"Anh thấy được sao?" Lê Minh Hiên hỏi Kỳ Tuấn.
"Không có." Kỳ Tuấn lắc đầu.
"Vậy cô thấy không?" Lê Minh Hiên lại hỏi nữ cảnh sát.
Nữ cảnh sát cũng lập tức vội vàng lắc đầu, "Không có."
"Cho nên. . . . . ." Lê Minh Hiên nhìn về phía Sử Kỳ Vân, "Sử tiểu thư, côkhông có chứng cớ không có chứng nhân, nên án không thành lập. Hơn nữacô mới vừa hút lượng ma túy lớn, cảnh sát nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/3178155/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.