Cảm thấy nhiệt độ của Kỳ Tuấn, đặc biệt là hơi thở lạnh lùng, Ngải Tiểu Tiểu nén lấy nước mắt, lại rào rào lăn xuống hốc mắt. Quên cùng anh đụng chạm, cũng quên nên nhanh chóng tránh xa, nên sợ, chẳng qua là chỉ một lòng muốn chui vào trong ngực anh, như một cô vợ bé nhỏ yếu ớt chỉ biết khóc thút thít.
"Ô. . . . . ." Nghe tiếng khóc thút thít mơ hồ của cô, Kỳ Tuấn cúi đầu, nhìn cô khóc nước mắt nước mũi khắp người anh. Lập tức ôm lấy đôi vai run rẩy của cô. Cô run lợi hại, coi anh như duy nhất dựa vào, thật đau lòng, thế nhưng loại cảm giác lại, rất tốt."Đừng sợ. . . . . ." Anh vỗ vỗ bả vai, an ủi cô.
Ô ô. . . . . . Tiếng còi cảnh sát vang lên, một xe cảnh sát đi tới. Lê Minh Hiên cùng trợ thủ của anh xuống xe, quét nhìn hiện trường, sau đó nhận ra Kỳ Tuấn cùng Ngải tiểu tiểu.
"Chuyện gì xảy ra?" Anh tiến lên hỏi.
"Một đám tạp chủng!" Kỳ Tuấn lạnh lẽo trả lời.
Lê Minh Hiên thấy Ngải Tiểu Tiểu quần áo xốc xếch, hiểu mấy phần. Phất tay để cho thủ hạ đem mấy mảnh vụn mang về trong cục điều tra, sau đó xem một chút Kỳ Tuấn cùng Ngải tiểu tiểu, "Huấn luyện viên Kỳ, phiền anh phối hợp một chút trở về cục làm một vài ghi chép."
Kỳ Tuấn đảo qua anh một cái không nói gì, ôm ngang Ngải tiểu tiểu lên xe.
Tổ Trọng Án ——
"Em nói là Sử Kỳ Vân bỏ thuốc, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/3178152/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.