Dáng vẻ thở phì phò của Ngải Tiểu Tiểu đặc biệt đáng yêu.
Kỳ Tuấn nhanh chóng đưa khăn tay cho cô: “Đá thì không cần, chỉ cần đuổi hắn ra khỏi lòng cô là tốt rồi”. Lời này có chút sâu xa, Ngải Tiểu Tiểu chưa lĩnh hội được, chỉ nóng nảy nói:
“Không đá bằng hai chân, bọn họ sẽ chỉ ở kín trong lòng tôi”
“Nếu như… Thật sự rất tức giận, có thể thần không hay quỷ không biết cho bọn họ một chút xấu hổ”. Lời nói của Kỳ Tuấn nhẹ như nước chảy.
“Anh có biện pháp?” Vẻ mặt Ngải Tiểu Tiểu lập tức muốn thỉnh giáo. Dù sao huấn luyện viên cực phẩm một bụng đen tối kia cũng thấu hiểu rất rõ con người cô, trong lúc cười nói, thuận tiện tan thành mây khói, giết người không thấy máu!”.
Kỳ Tuấn gật đầu, cười quỷ dị: “Chỉ là tôi muốn thù lao”
Ngải Tiểu Tiểu hơi sững sờ: “Là gì?”
Đúng lúc này, bỗng nhiên môi cô bị hôn, hai mắt lập tức mở lớn.
“Um… đây chính là thù lao của anh sao?”
Anh ta không chỉ hôn cô, bàn tay còn không khách khí đốt lửa trên người cô, động tác di chuyển hơi thô bạo, thậm chí còn đưa tay cởi nút áo của cô.
“ Hôm nay, cô rất đẹp…”
Sau khi Ngải Tiểu Tiểu mờ mịt tỉnh lại, đẩy anh ta ra.
Gương mặt của cô hoàn toàn đỏ ửng, khép chặt cổ áo lại, hai mắt nén giận, “Huấn luyện viên, không phải chúng ta đã vạch rõ giới tuyến rồi sao? Anh…Làm sao lại chiếm tiện nghi của tôi?
Vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/3178115/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.