*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh Nghệ, em nhắc nhở anh trước một chút, cô em họ kia độc thân đó, bằng tuổi Tiểu Chí, người Hàng Châu
Trong nhà cũng mong cô ấy kiếm một người địa phương, quan trọng là cô nàng mới thất tình, anh nhớ nắm chắc cơ hội này nhé.”.
Thôi Nghệ biết ý của Nguyễn Tân, cười hỏi: “Vừa thất tình à? Thế có phải là thừa dịp người ta gặp chuyện mà chen chân không?”
Nguyễn Tấn: “Phải thừa dịp này mà chen chân chứ, anh nắm chắc vào, theo em biết thì cô gái đó cũng xinh lắm.”
Thôi Nghệ cười cười: “Được, cậu phải chăm sóc nhà cậu tôi tốt vào.”
Nguyễn Tấn vỗ ngực bảo đảm: “Đương nhiên rồi.”
Câu lạc bộ Quân Lan, phòng cho khách quý
Nguyễn3Dũng Niên và Trịnh Ngọc Thục đợi trong phòng cho khách quý
Nguyễn Dũng Niên mặc áo vest, còn cố ý đeo cà vạt, bởi vì mới bị bệnh nặng nên đồ vest hơi rộng, nhưng vẫn còn khí thế của cán bộ lâu năm
Trịnh Ngọc Thục cũng ăn diện lộng lẫy, trên cổ đeo một chuỗi dây chuyền trân châu, trông vừa cao quý lại hiền hòa
“Ông ơi, có phải tóc tôi búi hơi cao rồi không?”
“Vừa đủ..
Trong tôi có mất tinh thần không? Đổi sang ngồi ghế dựa có tốt hơn không?”
“Không cần, đổi sang ngồi ghế dựa thì eo ông không chịu nổi
Như vậy rất có tinh thần rồi, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594266/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.