*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Dép lê của Nguyễn Tấn, chấp nhận mang tạm nhé, được chứ?” “Đương nhiên được.” Thôi Nghệ đi vào bên trong, nhìn xung quanh một lượt, khá giống với suy nghĩ của anh
“Tiểu Chí, em đến Đô Thành bao lâu rồi?”
Hạ Chí nói: “Sắp hai tháng, anh Nghệ cứ ngồi tự nhiên, em rót ly trà cho anh.” Nguyễn Tân chủ động nói: “Hai anh em cứ ngồi nói chuyện
Để anh đi nấu nước, để anh đi.” Nguyễn Tân nói xong thì bước vào phòng bếp, Thôi Nghệ cảm thán: “Không ngờ anh em mình lại gặp nhau bằng cách này.” Anh nhìn phòng bếp một lát, khẽ nói: “Tiểu Chí, Nguyễn Tấn là một tên cao thủ tình trường
Em đừng bị anh ta lửa,3những quả thật mấy năm nay cũng bớt bớt rồi, anh tưởng là do kết hôn cơ đấy.” Hạ Chí bật cười và nói: “Anh Nghệ, xem ra anh và anh ấy cũng không thân nhau lắm.”
Thôi Nghệ gật đầu: “Đúng, bởi vì chuyện công việc nên biết nhau thôi, cũng không hẳn là quen, nhưng là kiểu bạn bè mà khi người nào gặp khó khăn gì thì sẽ giúp đỡ một chút.” Hạ Chí nói: “Em biết cuộc sống của anh ấy trước đây rất lộn xộn, anh ấy cũng tự thừa nhận như vậy
Nhưng bây giờ bọn em cũng sắp kết hôn rồi, là mối quan hệ nghiêm túc ạ.” Thối Nghệ không yên tâm hỏi: “Cậu mợ có biết không?” Hạ Chí: “Biết, Nguyễn Tấn đến nhà em rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594257/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.