*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chỉ có người phụ nữ tên là Hạ Chí này, Nguyễn Tấn dường như rất coi trọng Hạ Chí.
Nhá nhem tối, trong cơn mưa sa gió giật, nước mưa lạnh băng, gió lạnh thấu xương, Nguyễn Tấn ngừng xe ở ngã tư, bung dù đi đón Hạ Chí.
Gió kèm mưa tạt xối xả, kể cả có che dù nhưng trên người Nguyễn Tấn cũng ướt nhẹp
“Chờ sốt ruột rồi hả? Đi nào, ôm anh.”
Nhìn khuôn mặt ẩm ướt của anh, Hạ Chí cảm động không nói thành lời, cô ôm eo của anh, áp sát vào lồng ngực anh, trốn ở dưới dù và đi theo anh lên xe.
Trong3xe mở điều hòa, vừa ngồi vào đã cảm thấy ấm áp dễ chịu
Nguyễn Tấn chưa kịp lau khô nước ở trên người, cầm một chiếc túi giữ ẩm đưa cho cô, vẫn còn nóng: “Mau ủ ấm tay đi..
Cúi đầu qua đây, anh lau tóc giúp em.”
Hạ Chỉ tò mò hỏi: “Cái này ở đâu ra thế?”
Nguyễn Tấn vừa giúp cô lau khô tóc vừa nói: “Trợ lý Thẩm mua cho con gái, anh thấy nên lấy dùng.” Hạ Chí bật cười: “Bá đạo thế, vậy trợ lý Thẩm về nhà phải ăn nói với con gái thế nào?” Nguyễn Tấn nhíu mày: “Đó là chuyện của anh ấy.” Hạ chí cũng cầm khăn mặt giúp anh lau nước mưa trên người: “Em không sao, nhưng anh đấy, cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594255/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.