*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh không thể dời mắt nổi
Thiết kế không tay để lộ cánh tay trắng nõn, cổ chữ V khéo léo lộ ra xương quai xanh gợi cảm, thiết kế chiết eo càng tôn lên dáng người lả lướt của cô hơn.
Hạ Chí cực kì thích hợp mặc kiểu váy này, có lẽ sinh ra ở trấn nhỏ nên trên người cô có khí chất của những cô gái thanh mát thoát tục, không quá mức nổi bật nhưng lại khiến người ta rất thoải mái
“Quần áo mới à?”
“Đúng vậy, xinh không?”
“Xinh, cực kì xinh.” “Anh chỉ biết dỗ người.”
“Anh3nói thật mà.” Hạ Chí cười, hai gò má đỏ ửng, cô nói sang chuyện khác: “Đi thôi, em lái xe đến, đang đỗ ở bãi xe.” Nguyễn Tấn vừa đi vừa hỏi: “Xe ai thế?”
“Ba em.”
“Thảo nào...”
“Thảo nào cái gì?”
“Chỉ có ba em mới dám cho em mượn xe đi thôi.”
Hạ Chí giả vờ tức giận nhéo hông anh, nhìn vali của anh, cô gãi cằm hỏi: “Sao mang nhiều vali thế? Cồng kềnh lắm đó, em có vali mà?”
“Lần đầu đến nhà em sao đi tay không được? Không có thời gian mua ở đây nên đem đồ từ Đô Thành đến, thuận tiện mua cho em một cái để bỏ đồ
Thêm một cái thì em có thể để thêm ít0đồ, đỡ cho tới khi đó lại phân vân mang cái gì với không mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594240/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.