*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trước khi ra khỏi của cô còn cố ý đứng trước gương ngắm nghía thử quần áo một hồi, cô sửa lại tóc, lại thoa thêm chút son, ngay cả chính cô cũng thấy ngạc nhiên Buổi tối đi gặp bạn thân cũng cẩn thận vậy sao? Vì thế cô lại vò tóc rồi xách túi ra ngoài
Xe của Chu Hạo Lâm đang đậu trước cổng tiểu khu, Đường Tư Điềm vừa ngồi vào trong đã bắt đầu mắng: “Đầu cậu có bệnh hả, tối mịt thế này lại2điên cái gì đây?” Chu Hạo Lâm không nói gì, chỉ đạp chân ga lái xe đi thẳng, Đường Tư Điềm còn chưa cài dây an toàn, cả người bật lên, đầu bị đụng rất đau: “Này, cậu thật là” Xe chạy đến một quán bar, Chu Hạo Lâm đậu xe lại rồi đi vào trong, Đường Tư Điềm theo sau Ngồi xuống, rượu được đưa lên, Chu Hạo Lâm chỉ uống rượu mà không nói câu nào “Cậu gọi mình ra đây là để nhìn cậu uống rượu hả? Không nói gì sao? Không nói gì thì mình về đây, cái đồ thần kinh này!” Đường Tư Điềm quay đầu định đi thì Chu Hạo Lâm đã giữ tay cô lại: “Ngồi xuống!” Anh kéo cô7về chỗ ngồi: “Mình buồn bực, ngồi với mình một lát” Đường Tư Điềm thấy lần này anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594199/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.