*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Chí thở dài nói: “Mấy hôm trước đi dạo trên phố tình cờ gặp được ba mẹ của Chu Hạo Lâm, đã hẹn ngày mai đến nhà anh ấy ăn cơm nên chị hơi sợ” Điện thoại vẫn đang reo, cô không giải thích nhiều nữa mà bẩm nghe máy: “Hạ Chí, tối nay anh có tiệc xã giao, không qua đón em được”
“Vâng, em ở ngoài ăn gì đó rồi về nhà” Đã rất lâu rồi cô không nấu cơm vì không có lòng dạ làm việc đó, cho nên hiện giờ bình thường đều ăn bên ngoài
“Em không2trách anh chứ?”
“Đương nhiên là không rồi” “Ha ha, biết là em quan tâm anh nhất rồi, đợi anh dự tiệc xong qua tìm em?” “Đừng, tiệc xong thì về nhà đi, đi qua đi lại một người lắm” “Em quan tâm anh vậy sao? Vậy được, đỡ cho em lo lắng, ngày mai mười giờ anh sẽ đến đón em Em có thể ngủ nướng thêm”
Nhắc tới ngày mai Hạ Chí tự dưng lại căng thẳng: “Vâng”
Gọi điện thoại nói mấy câu đơn giản rồi cúp máy Trương Thanh rướn người qua nói: “Tiểu Chí, lần đầu gặp cha mẹ chồng tương lai đúng không? Đừng căng thẳng như vậy, tranh việc đi vào bếp phụ là được, sẽ không bắt em7giúp thật đầu, nhưng ngoài mặt vẫn phải làm”
Nói đến kinh nghiệm Trần Bắc Đình cũng có một đống lời muốn nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594196/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.