*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Về chuyện kết hôn, về chuyện gia đình, có nói nhiều nữa cũng không có tác dụng, Nguyễn Tấn chỉ nói: “Sáng mai anh sẽ lên máy bay về Đô Thành Anh đã về qua nhà rồi, mấy cái thằng anh cũng đem đi rồi Cảm ơn em đã thu dọn giúp anh” Giọng điệu của anh bình thản, giống như lời tạm biệt chính thức
“Tiểu Chí, hãy sống thật tốt, làm việc thật tốt, quên anh đi” Hạ Chí kiêu ngạo ngẩng đầu, tỏ vẻ cô không sao cả: “Yên tâm, tôi rất ổn, không cần anh dạy” Nguyễn Tân gật đầu: “Được, vậy thì tốt” Anh quay đầu về hướng chiếc xe2anh vừa đi ra và hỏi cô: “Em và Chu Hạo Lâm đang yêu nhau à?” “Phải, cho nên xin anh mãi mãi đừng xuất hiện trước mặt tôi, chướng mắt tôi lắm”
Nguyễn Tấn lại gật đầu: “Cũng tốt, con người anh ta đáng tin, sẽ không đối xử tệ với em” Ngoài miệng nói lời vui vẻ nhưng trong lòng lại thấy rất đau
Hạ Chí không thể bỏ qua chiếc nhẫn trên tay anh, càng không thể coi như không biết chuyện anh đã kết hôn, cô không có cách nào gặp lại anh được nữa Điện thoại reo lên không đúng lúc, Nguyễn Tân hơi bất đắc dĩ, lấy điện thoại từ trong túi ra Anh nhìn màn hình và do dự
Hạ Chí thấy anh như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594193/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.