*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này Lục Thi Vũ dịu dàng nói: “Hạ Chí, cô ít lái xe lắm hả?” “Hår Um.” “Ha ha, không quen là thế, không sao, cô cứ can đảm lên, từ từ mà lái chứ đừng sốt ruột
Nguyễn tổng, anh đừng nói gì hết, anh càng nói cô ấy càng lo.” Cả quãng đường này đúng là rất lo lắng đề phòng nhưng may mà Hạ Chí thuận lợi lái xe đến chỗ của Lục Thi Vũ
Dừng xe, Lục Thi Vũ nói:2“Hạ Chí, ngại quá, tôi có mấy câu muốn nói riêng với Nguyễn tổng, cô xuống xe đợi một lát được không?” Hạ Chí không nói gì, quay đầu nhìn Nguyễn Tân, thấy anh bình tĩnh ngồi đó không nói gì, nên cô đành xuống xe
Cô đi bộ ở bên kia, không đi quá xa, ánh mắt vẫn luôn chú ý hai người trong xe
Buổi tối đầu thu, trời lành lạnh, côn trùng bên bồn hoa kêu rả rích, trên đường có tiếng ô tô nhưng những thứ này không đủ để khiến Hạ chí phân tâm
Cô thấy Lục Thi Vũ nói gì đó với Nguyễn Tấn, Nguyễn Tấn thì luôn nhìn về phía trước, không biết anh có nói gì hay không
Lục Thi Vũ cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594172/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.