*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Chí khổ sở không biết nên nói gì.
Đường Tư Điềm an ủi: “Được rồi, được rồi, tớ đùa thôi
Hai người giấu giếm chắc chắn là có nỗi khổ trong lòng
Thật ra câu nói cậu quen Nguyễn tổng thì tớ cũng không ngạc nhiên chút nào, thật đó
Bình thường lúc làm việc thấy hai người ăn ý nhau tuyệt đối, hơn nữa ánh mắt của Nguyễn tổng nhìn cậu không bình thường là tớ đã nghi lâu rồi.”
“Ban đầu bọn tớ không cố tình giấu
Tớ chỉ cảm thấy nếu công khai tình cảm thì tớ2sẽ thành cái định trong mắt và cái gai trong thịt của nhiều người, tớ sợ người khác nói công việc của tớ đều dựa vào anh ấy nên mới giấu
Sau đó, hình như Vu Đan Đan nhìn ra gì đó, dùng đủ mọi cách hỏi tớ
Cũng bởi vì giận nên tớ không muốn bị cô ta vạch trần, cho nên mới phủ nhận
Tư Điềm, thật ra có nhiều lần tớ muốn nói cho cậu biết, nhưng lại không nói ra thành lời được, lâu dần tớ lại càng không thốt ra khỏi miệng được, sợ cậu trách tớ.”
Đường Tư Điềm nói đúng sự thật: “Nói những điều này cũng vô dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594166/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.