*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cái gì vậy?” Hạ Chỉ nhô đầu ra ngoài nhìn, “À, đấy là chủ cho thuê phòng để lại, phòng em kể một cái, cái còn lại bỏ vào nhà kho vì tốn diện tích quá.” Nghe nói vậy, Nguyễn Tân đứng lên đi vào phòng ngủ của cô chuyển luôn cái ghế còn lại ra ban công, “Em sắp xếp xong thì ra đây tắm nắng luôn.”
“Dạ, cũng sắp xong rồi.”
Chỉ chốc lát sau Hạ Chí đã dọn dẹp xong, cô đi ra ban công xem thử
Người này cũng biết cách hưởng thụ thật
Mỗi bên một cái ghế sofa lười, anh nằm một cái, một2cái khác để gác chân, cực kỳ nhàn nhã.
Anh cởi áo khoác ra phủ lên che mặt
Ngoại trừ mặt thì chỗ nào cũng đều tắm dưới ánh nắng mặt trời.
Chân anh rất dài, ban công vốn đã không lớn, anh nằm như vậy thành ra cả cái ban công đều là chân của anh.
“Anh rất hợp với chỗ này, em cũng không đành lòng làm phiền anh.” Nguyễn Tấn bất chợt mở mắt rồi nắm tay cô kéo vào lòng mình, anh hơi nhúc nhích người và nói: “Nằm cùng nhau đi, rất thoải mái, so với bên cửa sổ nhà anh còn ấm áp và dễ chịu hơn.” Anh than thở, “Haiz, trong phòng còn không ấm áp bằng ngoài này đâu.”
Anh về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594140/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.