*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nguyễn Tấn trêu chọc, “Xem ra hôm nay đã chuẩn bị hết rồi.”
Hạ Chỉ nhướng môi cười và nói: “Bình thường em đều như thế này mà
Lần trước là bị bệnh, tình huống đặc biệt thôi.” Nguyễn Tấn cười gật đầu, “Rất nhiều cửa hàng đã đóng cửa, đi đường vòng xa lắm mới mua được cháo, mình cùng ăn đi.”
“Vâng.”
Nguyễn Tấn bước vào trong, có thể thấy cô đã dành thời gian dọn dẹp và sắp xếp kĩ lưỡng lại căn hộ, không còn một hạt bụi, sáng sủa sạch sẽ, đồ đạc lớn nhỏ đều được đặt có nơi có chốn
Trên nền nhà vẫn còn vệt nước chưa2khô, chắc là mới lau không lâu, đúng là vất vả cho cô rồi.
“Đã về nhà mà em còn quét dọn sạch sẽ vậy làm gì, cũng đâu phải anh chưa nhìn thấy phòng lộn xộn đâu.” Hạ Chỉ nóng nảy, “Ai da, anh còn nói nữa
Lần trước là đồ bẩn đúng lúc em chưa thu dọn
Em đang định đem đi giặt, nếu không phải bị sốt thì không có để lung tung vậy.”
“Được được, không nói nữa, mau ăn đi, để nguội thì không ngon.”
“Dạ.”
Hai người ngồi đối mặt nhau trên bàn ăn cháo
Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong, ấm áp và rất dễ chịu.
Nghĩ lại hôm qua còn bị làm đau lòng mà hôm nay lại cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594137/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.