*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thực sự là thiên tính của cha con, tướng ngủ của Hi Bảo và Giang Hạo y hệt nhau, hoặc nằm thẳng, hoặc nằm nghiêng, độ cong thân thể đều không khác gì mấy. Ngay cả cách nhíu mày khi mới vừa tỉnh kia cũng giống nhau. “Hi Bảo, tỉnh rồi à?” Hi Bảo dụi mắt, vừa ngáp vừa vươn vai, “Mẹ, chào buổi sáng” “Chào buổi sáng, còn sớm mà, có muốn ngủ tiếp một lát không?” Hi Bảo gật đầu, xoay người tìm một tư thế thoải mái rồi nhắm2hai mắt lại.
Bỗng nhiên, bé đột ngột quay người lại, làm một cái mặt quỷ với mẹ, sau đó vui vẻ hỏi: “Mẹ ơi, hôm nay có phải có thể chơi cát không?” Kiều Tâm Duy gật đầu, Hi Bảo mừng rỡ lập tức bật dậy khỏi giường, buồn ngủ bay biến hết, “Ôi, tốt quá đi! Woah, bãi cát bên ngoài đẹp lắm luôn! Mẹ, hạt cát đều là màu trắng đó, mẹ ơi mẹ xem.” Kiều Tâm Duy vốn đang muốn nói đừng lớn tiếng như vậy sẽ đánh thức ba, nhưng tốc độ của Hi Bảo quá nhanh nên không ngăn kịp. Cô quay đầu lại nhìn thử Giang Hạo, quả nhiên Giang Hạo đã dậy rồi.
“Bị đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594103/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.