*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trương Viễn: “Tình hình lúc đó căn bản không đọc nổi chữ ấy, bác sĩ bảo làm gì thì làm đó, chúng tôi đâu có hiểu, nghe bác sĩ không trật đi đâu. Sau đó y tá báo mẹ tròn con vuông tôi mới tỉnh cả người. A Hạo, anh biết cảm giác này không? Là sau khi buông lỏng thần kinh căng thẳng, cả người lập tức mệt mỏi tê liệt. Lúc đó tôi ngồi trên ghế một lúc lâu không đứng dậy nổi, đến khi mẹ con cô ấy được đẩy ra mới có sức mà đứng lên.” Cho tới bây giờ, khi hình dung2lại cảnh tối hôm qua, Trương Viễn vẫn hào hứng không thôi, mùi vị lần đầu làm cha khiến anh cảm nhận được sự thần kì của sinh mạng, cũng khiến anh yêu thương vợ mình hơn. Giang Hạo nghĩ một lát, có lẽ là cảm giác sung sướng và thả lỏng sau khi thắng trận, phụ nữ sinh con vốn là một trận đánh ác liệt mà. Một lát sau, bọn họ trở về để Tiểu Chi có thể nghỉ ngơi.
Trong lòng Lâm Thái Âm rất phức tạp, vừa mong chờ vừa lo lắng. Bây giờ không thể so với trước kia, chất lượng không khí kém, môi trường không tốt, thai chết non, dị dạng, trí não kém phát triển, đủ thứ tình huống kỳ8lạ trên đời. Lúc nãy ở phòng khám khoa sản, họ đã thấy một thai phụ khóc rất khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594095/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.