*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiều Tâm Duy vội vàng phủ nhận, “Mẹ, con không có ý đó, thật sự không có...”
“Mặc kệ cô có hay không cũng đừng nói với tôi.”
Về đến phòng, Kiều Tâm Duy xả nước tắm rửa cho Hi Bảo. Cô cũng biết ông bà nội thương cháu trai, cách giáo dục của hai thế hệ chắc chắn cũng có chỗ khác biệt, nhưng cô thật sự không hi vọng con của mình là một đứa trẻ bị chiều hư. Khả2năng tự kiềm chế của trẻ con còn kém, chắc chắn chỉ nghĩ đến chơi. Ông bà nội đều theo ý cháu, có ông bà chiều chuộng che chở nên bé biết có vấn đề thì sẽ tìm ông bà nội, lời nói của người mẹ là cô sẽ giảm uy đáng kể Ví dụ như tắm rửa, trước kia Hi Bảo sẽ rất tự giác lấy sẵn quần áo để thay, lúc tắm cũng tự mình tắm, cô chỉ cần đứng bên cạnh trông và giúp thêm là được. Nhưng bây giờ thằng bé lười biếng không chịu nhúc nhích, cứ đợi mẹ và bà nội tới tắm cho mình.
Tập thói quen tốt không dễ, còn quen thói hư thì chỉ cần lơ là là dính ngay.8Lâm Thái Âm: “Ôi chao ai thế này, cậu nhóc đẹp trai của nhà ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594086/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.