*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“...” Giang Hạo cười khan.
Vốn dĩ Kiều Tâm Duy vẫn còn thẩm tức giận, vừa nghe câu này thì cười đến ngã trái ngã phải không thẳng người lên nổi, “Ôi cha mẹ ơi, cười chết tối rồi.”
Hi Bảo nhìn thấy mẹ thì vui vẻ nhào tới, “Mẹ ơi, con từ đâu tới ạ? Ba mới nói cho con rồi, nhưng con vẫn chưa hiểu.”
Kiều Tâm Duy ôm con trai đi về phía phòng ngủ, vừa đi vừa nói, “Hi Bảo từ Giang2Nam tới đó, Giang Nam rộng lớn có cầu nhỏ suối uốn quanh, đất đai màu mỡ.” “Dạ, mẹ ơi con biết rồi, Tôn Gia Thụ tới từ Đông Bắc, con tới từ Giang Nam, một nam một bắc.”
“Ừ, đúng rồi, Hi Bảo thông minh ghế, nào, mẹ hôn một cái.” Giang Hạo ngồi trong phòng tắm dọn dẹp, anh cũng không tự giác bật cười, là chính anh nghĩ vấn đề phức tạp đi. Một ngày bận rộn lại kết thúc, sau khi Hi Bảo ngủ mới là thời gian tự do của họ. Thường thì vào khoảng thời gian này, Giang Hạo sẽ tập thể dục, còn Kiều Tâm Duy, không có công việc thì sẽ xem TV. Đây là thời gian thư giãn nhất trong ngày của họ. “Gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594067/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.