*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Hạo bình tĩnh khiến Kiều Tâm Duy có phần không dám tin, nhưng lại không thể không tin. Cô lục tìm bằng cá nhân, dán lên chỗ còn đang chảy máu trên cổ anh.
Áo trên của Giang Hạo đã cởi ra, vết thương cả người lộ ra trước mặt Kiều Tâm Duy không sót gì. Kiều Tâm Duy không đành lòng nhìn, nhưng không thể không nhìn.
Vết thương nhỏ cũng không nhắc nữa, vết thương nặng nhất ở ngực trái, tới gần vị trí trái tim, miệng vết thương đã được xử lý đơn giản, dùng băng gạc thật dày bằng lại.
Kiều Tâm Duy cũng không dám thở mạnh, nhỏ giọng hỏi: “Trúng đạn ư?”
Giang Hạo cười nhẹ, chỉ vào cánh2tay trái bị treo, “Ở đây còn một phát nữa.” Kiều Tâm Duy hít một hơi thật sâu, cô nhìn lên cánh tay phải của anh, từ chỗ bả vai mãi cho đến mu bàn tay, tất cả đều dùng băng gạc quấn lấy, băng gạc đã bị máu và thuốc mỡ thấm sũng nước, hơi chạm vào, trên ngón tay đều sẽ bị dính ướt.
Giang Hạo nhìn thử, khẽ nhíu mày nói: “Giúp anh gỡ băng gạc ra, băng sơ lại một lần nữa.”
“... Em?”
“Chẳng lẽ là anh?”
Kiểu Tâm Duy không có cách nào, rửa sạch tay của mình, sau đó thật cẩn thận tháo băng gạc ra. Có thể thấy, toàn bộ cánh tay phải cũng đã được xử lý đơn7giản, mùi thuốc sát trùng và mùi thuốc mỡ nồng nặc, có ít da thịt bị rữa dính lên bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594045/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.