*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng không ai rời khỏi giữa chừng.
Sau khi lễ truy điệu chấm dứt, có một số người mặc quân phục không nỡ rời đi, những người hy sinh là anh em của họ, họ càng đau đớn hơn những người khác. Giang Hạo tìm thấy ba, anh nói, “Ba mẹ, hai người về trước đi, con muốn ở lại một lát.” Giang Chí Trung gật đầu, “Cũng được.” Lâm Thái Âm: “A Hạo à, con còn ổn là mẹ vui hơn hết thảy, đừng hành động theo2cảm tính, hãy nghĩ cho Hi Bảo.” Giang Hạo không lên tiếng, Kiều Tâm Duy nói, “Ba mẹ, làm phiền ba mẹ chăm sóc Hi Bảo giúp con, xong bên này bọn con sẽ sang đón bé” Lâm Thái Ấm đáp: “Không sao, có Hi Bảo ba mẹ càng vui hơn. Nếu muốn thì khỏi đến đón, để Hi Bảo ngủ ở nhà ba mẹ cũng được.”
Bên cạnh có lãnh đạo già gọi, “Lão Giang, đi chung không?” “Được.” Giang Chí Trung quay lại dặn dò, “Ba mẹ về đây, hai đứa tự chú ý nhé.”
“Dạ.” Giang Hạo gật đầu ưng thuận.
Sau một hồi rối ren, Giang Hạo mới vào được phòng nghỉ dành cho người nhà để gặp Phùng Thanh Nhược, vợ của Quách Học Ngôn.
Phùng Thanh Nhược thầy Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594035/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.