*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Hạo đo lại bên lỗ tai của bé. “Vẫn là 36 độ 7, bình thường mà.”
“Ba, con đo thử cho ba được không?”
“Được.” Anh phát hiện con trai cảm thấy rất thích thú với nhiệt kế tai, mỗi lần đo nhiệt độ đều vô cùng tích cực.
Hi Bảo thích chí cầm nhiệt kế tại, chĩa vào tai Giang Hạo, tự động lồng tiếng. “Bùm bùm bùm, ba trúng đạn rồi.”
Giang Hạo nhân cơ hội phát huy kỹ năng diễn xuất của mình. “A...” Anh che ngực, mặt tràn ngập đau đớn, cận kề tắt thở, anh hổn hển nói: “Không ngờ... một đời vinh quang của ta, cuối cùng... cuối cùng lại thua2trong tay một... một thằng nhóc miệng còn hôi sữa, a... Tạm biệt, thế giới...” Sau đó, anh ngã xuống sofa, tắt thở. Hi Bảo cười khanh khách, không dừng lại được. Bé lật đà lật đật bò lên trên sofa, dạng chân cưỡi lên người Giang Hạo và nói: “Con chưa nổ súng mà, sao ba đã chết rồi? Con chưa nhấn mà, con chỉ hù dọa ba thử tí thôi.” Giang Hạo mở to mắt, thoáng ngẩng đầu lên. “Ara là vậy, vậy ta có thể sống lại đúng không?” Hi Bảo giữ nhiệt kế tai lên, bắn “bùm bùm” vào ngực của anh hai lần, ừ không sai, vẫn là bé tự lồng tiếng.
“Con trai, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594030/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.