*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Hạo nhìn cô với vẻ mặt vô tội, ánh mắt mang theo chút buồn thảm, nơi anh cố ý thiết kế vì cô thì cô lại bảo không thích nó.
Vì rạp phim gia đình này, anh đã phải đi xem một đống phim làm mình ngủ gật, tìm hiểu và xem chiều thử ở nhà bạn, nghiên cứu các thiết bị âm thanh, dùng rất nhiều đồ cao cấp, bây giờ anh đã2trở thành nửa chuyên gia ở mặt này rồi.
Nhưng một câu “không thích xem nữa” của cô đã dội cho anh lạnh lẽo.
“Còn nữa, trang trí không biết suy nghĩ, cầu thang với tủ toàn là góc nhọn, tay cầm tủ cũng góc nhọn, bây giờ Hi Bảo lớn thì thôi, chứ nếu mà là hồi bé thì nó bò đi khắp nơi sẽ bị thương vì va đập mất. Còn cái thảm kia, đẹp thì đẹp nhưng vừa dễ dính bụi vừa khó giặt, nếu trẻ con chơi trên thảm thì sẽ dính vi khuẩn mất.”
Sự nhiệt tình của Giang Hạo bị sự soi mói của Kiều Tâm Duy làm lạnh dần, anh đờ người, không nói gì được mà cũng không thể đi được, chỉ lúng túng nhìn6cô. Kiều Tâm Duy cũng phát hiện ra mình hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594010/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.