*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ngoéo tay treo cổ một trăm năm, không được thay đổi, chú đọc theo cháu đi.” Thế là, hai cha con cùng nhau ngâm nga: “Ngoéo tay treo cổ một trăm năm, không được thay đổi,2thay đổi là chó con.” Giang Hạo cười ngốc nghếch; “Được, thay đổi là chó con, ba sẽ ở bên cạnh Hi Bảo, mau ngủ đi.”
Tại Hi yên tâm, trẻ con chính là trẻ con, cơn buồn ngủ vừa đến thì không gì có thể cản nổi. Bé ngoan ngoãn chui vào chăn, một lát sau là chìm vào giấc ngủ. Giang Hạo lặng lẽ ngắm con trai, ngắm đến ngẩn người, đây không phải lần đầu tiên anh ngắm con trai như vậy, chắc chắn cũng không phải lần cuối cùng, cuộc sống trong tương lai, anh muốn nhìn con trai lớn lên, nhìn thằng bé lên Đại học, tốt nghiệp, đi làm, kết hôn, sinh con... Nghĩ thế, anh lại cảm6thấy hạnh phúc. Kiều Tâm Duy điều chỉnh lại tâm trạng rồi mới ra ngoài. Cô mặc áo choàng tắm, làn da trắng nõn đỏ ửng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594003/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.