*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“A, may hai đứa nhóc nhà em còn bé nên đi được, vốn định tới nhà em chồng ăn cơm, thôi, để lần khác mời họ vậy, không thể gọi cả nhà chồng em ấy đi được, nếu không sẽ làm Tâm Duy tốn tiền lắm.” Kiều Tâm Duy hóa đá tại chỗ, đây là lần đầu cô thấy đồng nghiệp kì cục như vậy đó. Tuổi của Hồng Xuân Yến cũng tầm tầm Kiều Tâm Duy, kết hôn sớm, có hai đứa con gái, một bé năm tuổi, một bé ba tuổi. Bình thường cô ta hay thích khôn vặt, nhờ đồng nghiệp giúp để về sớm nhưng chẳng cảm ơn lần nào, khi mua đồ trên mạng thì chẳng bao giờ chịu2trả phí ship. Kì cục nhất là cô ta đi chung xe với tiểu Lưu ở phòng bên nửa năm trời nhưng chưa từng trả tiền xăng, còn bắt người ta phải chờ mình nữa. Tiểu Lưu từng nhắc khéo nhiều lần, từng nói trước mặt là bạn nên không chở cô ta được, ai ngờ cô ta cười nói: “Được, hôm nay tôi về nhà một mình, ngày mai không bận nhỉ? Mai qua chở tôi.” Nếu là mấy đồng tiền lẻ thì Kiều Tâm Duy không muốn tính toán, nhưng hôm nay cô đã hiểu tại sao mọi người luôn muốn trốn Hồng Xuân Yến rồi. Hà Dĩ Tín nhịn không được nói: “Chủ nhiệm Hồng, cô hơi quá đáng rồi đó, tiền lương một tháng của Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593988/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.