*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Hạo cầm điện thoại gọi cho Tiểu Phương, giọng cậu ta mang theo chút ngái ngủ: “Alo, Thủ trưởng, anh tỉnh rồi ạ?” “Tìm được tung tích chứ?”
“Báo cáo Thủ trưởng, căn cứ theo ghi chép của chứng minh thì chiều qua chị dâu mua vé đi Giang Nam, sau đó không có ghi chép nào nữa, chắc đang ở Giang Nam”
Giang Nam? Chắc Tâm Duy đi tìm bà ngoại. Sự lo lắng của Giang Hạo cũng giảm bớt, con mất rồi thì thôi, chỉ cần có khỏe mạnh là2được.
“Cậu chú ý cho tôi, có tung tích gì mới thì báo tôi ngay.” “Vâng, Thủ trưởng.” Cúp điện thoại, Giang Hạo mới chịu nằm yên trên giường, nghĩ về Tâm Duy, nghĩ về con của họ, nghĩ về vụ án không thấy cái kết này, lòng anh đau vô hạn.
Lâm Thái Âm hỏi: “Con tim ai mà gấp thế?”
Giang Hạo lạnh nhạt nói: “Chuyện của con, mẹ đừng hỏi.” Anh chỉ nói với ba, mẹ vẫn chưa biết gì cả. Lâm Thái Âm nhìn vết thương không thể bỏ qua trên mặt Giang Hạo, vừa đau lòng vừa giận: “Người đánh con là anh trai của Tâm Duy phải không? Thằng nhóc tên Cảnh Thượng đó.”
Giang Hạo nhắm mắt không nói gì.
“Con không nói mẹ cũng biết, chắc chắn là Cảnh5Thượng đánh.” Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593965/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.