*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
May là Giang Hạo đứng cách đó không xa, anh nhào đến rất nhanh giữ tay cô lại: “Anh biết lòng em rất rối bời, anh biết em muốn yên tĩnh một lát, nhưng mà anh sẽ không để em một mình vào lúc này, dù em có đuổi thì anh cũng không đi đâu.”
Trên người cả hai đều ươn ướt, đặc biệt là tóc, lấm tấm sương đêm2lấp lánh dưới ánh đèn điện. Kiều Tâm Duy bắt lấy tay Giang Hạo, cách lớp áo, cô bấu chặt vào tay anh: “Sao anh lại như thế?” Cô chưa bao giờ hận anh như lúc này, thật sự hận anh: “Sao anh lại đến mức này chứ?”
Cơ thể cô rất yếu ớt, nếu còn lang thang trên đường thì sẽ bị cảm lạnh, chỉ sợ cô lại phát sốt. Giang Hạo thừa cơ bế xốc cô lên, không nói lời nào nhanh chóng chạy đến chỗ xe đậu.
“Thả tôi xuống ngay tên chết tiệt.”
“Em cứ mắng đi, mặc kệ em mắng anh đánh anh thế nào, anh cũng không quan tâm. Bây giờ anh sẽ đưa em về nhà.” Giang Hạo nói được là làm được, anh không dám dùng5sức với Kiều Tâm Duy, nhưng khi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593958/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.