Tuy rằng ý kiến của Cổ Vinh Sâm là suy nghĩ vì đại cục, cũng là suy nghĩ vì lợi ích của hai bên, nhưng cách làm ăn cháo đá bát này của anh ta ít nhiều sẽ khiến người ta thổn thức. 1 Tổng giám đốc Cổ, Kỷ Bân Bân vừa mới chết, chúng ta làm như vậy có2ổn không?” Cổ Vinh Sâm hỏi lại một câu: “Vậy cô cảm thấy làm như thế nào sẽ tốt hơn? Chẳng lẽ cô cảm thấy tôi nên khóc lóc thảm thiết để tiếc thương cho cái chết của Kỷ Bân Bân, hay là muốn cả đời không cưới để đền đáp lại sự yêu mến của cô ta với mình?”
Kiều5Tâm Duy kinh ngạc nhìn anh ta.
Anh ta hít sâu một hơi, áy náy nói: “Ngại quá, tôi nặng lời rồi, tôi chỉ muốn cho cô hiểu rõ, thế giới này sẽ không vì ai qua đời mà thay đổi, nếu dự án trung tâm thương mại tổng hợp này không thành công, có rất nhiều dự án xếp hàng6phía sau, đến lúc đó trọng điểm của hai công ty đặt vào dự án khác, sự nỗ lực và trả giá nửa năm qua của chúng ta đều uổng phí cả.”
Kiều Tâm Duy gật gật đầu: “Tổng giám đốc Cố, tôi hiểu ý của anh, là tối xử trí theo cảm tính, anh không sai.” “Cô lương thiện, trọng5tình cảm, đây là ưu điểm của cô.” Cố Vinh Sâm trịnh trọng nói: “Nhưng đây cũng là khuyết điểm của cô, người trong tình cảm thường sẽ quá mềm lòng.” “Vậy anh nói đi, cần tôi làm gì?”
“Tôi cần có soạn một phần đề án kế hoạch quảng cáo tuyên truyền, phải khác biệt hoàn toàn với cái cũ.3Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593947/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.