Cô ta dựa vào lưng anh, nhắm mắt lại, thư giãn thở từng hơi nhịp nhàng: “A Hạo, không ngờ anh lại đồng ý với đề nghị của em? Không phải em đang nằm mơ đấy chứ?”
Giang Hạo kéo tay cô ta ra, cơ thể né sang bên cạnh một chút, anh cất giọng lạnh lùng: “Em đừng hiểu lầm, anh chỉ tiện đường đi bộ với em mà thôi.”
Bác sĩ Lưu, bác sĩ phẫu thuật chính cho Tiêu Thiên Ái được bệnh viện Hong Kong mời đến tổ chức một buổi giao lưu học thuật.
Tiểu Thiên Ái cũng được mời đến dự sau ca giải phẫu đó.
Ở cùng Giang Hạo là nhờ cuộc gặp gỡ tình cờ lúc đi dạo phố.
“Cũng muộn rồi, để anh đưa em về khách sạn.”
Tiêu Thiên Ái cười: “Đây chẳng phải là khách sạn à, em có thể ở lại đây chứ?”
“Đừng đùa nữa.”
Giang Hạo tỏ thái độ nghiêm túc.
Từ đầu đến cuối Giang Hạo vẫn không nhìn thẳng vào mắt cô ta, chỉ nhìn cái bóng đang phản chiếu của cô ta trong tấm gương lớn của khung cửa sổ sát đất: “Đây không phải là chỗ của em, bệnh viện đã sắp xếp khách sạn, hẳn là em nên về đó.”
Tiêu Thiên Ái tỏ ra thất vọng, nhưng Giang Hạo có thể đưa cô ta về, cô ta đã cảm thấy rất vui vẻ rồi.
Cô ta biết Giang Hạo không phải là hoàn toàn không quan tâm đến cô ta, cô ta vẫn có vị trí riêng trong lòng Giang Hạo.
Đây là một khởi đầu tốt.
Tiêu Thiên Ái cười, lặng lẽ lùi lại một bước: “A Hạo, em rất vui khi gặp anh ở Hong Kong, anh nói xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593933/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.