Dưới sự chứng kiến của nhiều phóng viên, nghi thức kí hợp đồng tiến hành rất thuận lợi, Thẩm Đại Hải đúng là chỉ đến chơi mà thôi, người kí hợp đồng thật sự là Cố Vinh Sâm và Nguyễn Tấn. Hai người đẹp trai ngang tuổi nhau kề vai kí kết khiến không ít cô nàng háo sắc cười tít mắt, lúc hỏi phỏng vấn cũng run cầm cập.
Thẩm Đại Hải vui vẻ vỗ tay, không biết ông ta chạy tới cạnh Kiều Tâm Duy lúc nào nữa: “Tôi nên gọi là cô Kiều hay bà Giang đây?”
Kiều Tâm Duy cố gắng né sang một bên: “Lúc làm việc thì nên gọi tên tôi đi.”
“Haha, được, cô Kiều đúng là phần rõ công tư.” “.” Kiều Tâm Duy cực kỳ ghét người đàn ông trung niên mặt dầu này, ấn tượng vốn không tốt mà cứ vậy thì khiến người ta khó chịu biết bao. Thẩm Đại Hải thấy rõ sự khó chịu của cô, biết điều nói: “Được được, tôi không trêu cô nữa, cô Kiều, gần đây Tiêu Thiên Ái khỏe chứ?” “Không biết.”
“Không biết? Thủ trưởng Giang để ý cô ấy lắm mà, sao cô lại không biết?”
“Không biết là không biết.”
Thẩm Đại Hải là kiểu người gió theo chiều nào thì lay theo chiều đó, chỉ cần là người có giá trị ông ta đều nịnh bợ, chỉ cần ông ta muốn nịnh bợ thì dù bị đối xử lạnh nhạt, dù đối phương không có địa vị giống mình thì ông ta vẫn chấp nhận. Như bây giờ, dù biết rõ Kiều Tâm Duy không thích mình nhưng ông ta vẫn nói chuyện như không có gì.
Ông ta cảm thán: “Nghe giọng điệu của cô Kiều khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593893/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.