Giang Hạo không mất ý thức hoàn toàn, chỉ không có sức vì thuốc mê, anh biết Từ Nhật Thăng mang mình và Tiêu Thiên Ái lên một chiếc tàu chở hàng, nhưng tàu không chạy.
Sau đó anh nghe thấy tiếng Từ Nhật Thăng ngoài boong tàu: “3 2 1... Nổ đi.” Sau đó tiếng nổ lớn từ trên bờ truyền đến, anh bị tiếng nổ làm tỉnh táo, len lén nhìn ra ngoài qua khe hở, khỏi đen trên bờ bay lên nghi ngút, trong khói còn có đốm lửa, trong không khí ngập tràn mùi cháy khét và lưu huỳnh. Từ Nhật Thăng làm nổ toàn bộ nhà kho ở cửa biển.
Giang Hạo bình tĩnh nhìn những thứ này, may mắn nhà kho ở cửa biển là nhà kho bị bỏ hoang, tổn thất lúc này là vì chiến thắng về sau.
Từ Nhật Thăng nhìn ánh lửa trên bờ, cười lớn: “Thẩm Hình, tôi xem lần này ông còn làm được gì? Ông bắt ba tôi sáu lần nhưng tới lần thứ sáu mới bắt được ông ấy, mà tôi chỉ cần dùng một lần đã chôn ông và toàn bộ người của ông trong biển lửa, ông nên cảm ơn tôi đã cho ông chết an yên như vậy, hahaha!”
Tàu bắt đầu chạy, không biết đi tới đầu,
Giang Hạo dùng dao trong tay áo cắt dây trói, anh nghĩ, không biết tình hình bên đội trưởng Thẩm thế nào, có bị thương vong không. Anh đi tới trước mặt Tiêu Thiên Ái, đưa tay kiểm tra hơi thở của cô ta, may là chỉ bị bất tỉnh thôi. Anh thở dài, nếu lần này Tiêu Thiên Ái bị thương thì anh lại nợ cô ta một lần nữa. Ngủ ngoan ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593866/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.