Vì sự bền vững của hôn nhân, vì sự hòa thuận của gia đình, vì độ mới mẻ cho chồng.
Cả ngày nay Giang Hạo đều nhớ đến những lời này của Kiều Tâm Duy, mãi đến giờ anh mới phát hiện, hóa ra trước buổi liên hoan ở khách sạn, cô cũng đã biết quan hệ của anh và Tiểu Thiên Ái rồi. Cô không cãi cọ cũng không gây rắc rối, mà là lặng lẽ ở yên bên cạnh anh. Ngược lại là anh, chẳng những bỏ lại cổ ở sân bay một mình, còn mặc cô đứng khóc lóc giữa đêm tối rét lạnh.
Nếu Nguyễn Tấn thật sự muốn làm gì, cũng không thể trách người ta thừa nước đục thả câu, mà là chính anh cho người ta cơ hội.
“A Hạo, cái này thế nào?” Tiểu Thiên Ái đi từ phòng thử đồ ra, mắt nhìn bóng mình trong gương, thầm thở dài, nếu mình có thể đứng lên thì tốt biết bao.
Suy nghĩ của Giang Hạo bị cắt ngang, anh phục hồi tinh thần, nhìn Tiểu Thiên Ái mặc một bộ lễ phục dạ hội màu trắng nhung tơ trước mắt, anh giơ ngón tay cái lên khen ngợi: “Cái này rất hợp với em, rất đẹp”
Trợ lý Tiểu Nam giúp cô chỉnh lại vạt váy, làm cố thoạt nhìn giống như đang ngồi, Tiểu Nam ngẩng đầu nói: “Chị Thiên Ái, bộ lễ phục này còn đẹp hơn cái chúng ta chuẩn bị lúc đầu, vạt áo rất lớn, xoè ra đúng là cực đẹp.”
Tiểu Thiên Ái hờ hững cười: “Đáng tiếc là chỉ có thể ngồi, không thể bày ra hết ưu điểm của nó...”
Giang Hạo nghe xong lời này, sự áy náy trong lòng trào lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593833/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.