Lần này, Nguyễn Tấn rất kiên quyết, anh không thể để Chu Tiểu Y dắt mũi mãi như thế được. Anh không tin trên đời này không có ai cứ mãi dính lấy một người nào đó. Thứ Chu Tiểu Y muốn chính là một tờ phiếu cơm miễn phí mà thôi.
Mặc dù cách này rất bị động, nhưng anh không đến mức cảm thấy mình rất uất ức.
Rời khỏi thang máy, gió ở tầng hầm đỗ xe ùa đến, lạnh đến run người.
“Tân”
Chu Tiểu Y đột ngột xuất hiện trong góc tối làm tim anh muốn nhảy ra ngoài: “Sao cô lại ở đây?”
“Em đang chờ anh” Chu Tiểu Y chớp mắt nhìn anh, cơ thể nhỏ nhắn và cánh mũi đỏ bừng, giọng nói hơi run, ai thấy cũng đau lòng: “Em vẫn đứng đây đợi anh, từ nay mỗi khi anh tan tầm thì sẽ nhìn thấy em đầu tiên... Không phải anh không thích em làm ảnh hưởng đến công việc của anh à...”
Lúc này, Nguyễn Tân cảm thấy sự thương tiếc của mình dành cho cô ta đúng là lãng phí. Anh đã chết lặng, thậm chí là chán ghét cô ta.
“A, lạnh quá!” Một cơn gió lạnh ùa đến, giọng nói thút thít của Chu Tiểu Y hòa với cơn rùng mình của cô ta vang lên. Cô ta hi vọng xa vời rằng Nguyễn Tấn sẽ đến ôm lấy mình, những cô gái yếu đuối thường làm đàn ông mềm lòng.
Nguyễn Tấn bước ra xa hai bước, nhưng sau đó lại quay về. Anh nhìn thấy hàng lông mày Chu Tiểu Y giãn ra sung sướng vì chiến thắng, nhưng gương mặt vẫn giữ nguyên vẻ đáng thương: “Đi nhanh lên, trong xe ấm áp”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593816/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.