Trong toilet, Kiều Tâm Duy đứng trước gương, cô nhìn thấy ba dấu hôn rõ ràng trên cổ mình, ngực và lưng cũng có, chỉ là ở đây không tiện xem.
Giang Hạo đáng ghét, không thể nhẹ một chút được à? Cố rửa mặt chải đầu đơn giản, buộc mái tóc lòa xòa thành một cái đuôi ngựa ở sau đầu, thoạt nhìn có tinh thần hơn nhiều, lúc này cô mới chậm rì rì đi ra ngoài.
“Anh...
Anh đang làm gì thế?”
Cảnh trước mắt lại lần nữa khiến cô vô cùng xấu hổ, Giang Hạo đang đứng ở mép giường thay khăn trải giường, ánh mặt trời rực rỡ, trong suốt như pha lê, còn có khăn trải giường trắng tinh, cạnh chân anh để một cái chậu rửa mặt tráng men màu trắng, bên trong là khăn trải giường thay thế.
Một Thủ trưởng uy nghiêm, đầy kiêu ngạo, đầy chủ nghĩa đàn ông, hoàn toàn không liên hệ được với việc thay khăn trải giường này.
Huống hồ bên trên đó còn có vết máu lần đầu tiên của cô.
Kiều Tâm Duy bước lên trước, lắp bắp hỏi: “Khăn trải giường này, anh anh...
anh định xử lý thế nào?”
Sẽ không giao cho Tiểu Phương hay là cấp dưới nào giặt chứ, thế thì xấu hổ quá chừng chừng, dứt khoát ném luôn đi cho rối.
“Giặt đi chứ.”
Giang Hạo trả lời một cách đương nhiên: “Chẳng lẽ em muốn giữ lại làm kỷ niệm?”
“..
Em không có nhàm chán như thế, vậy anh để đó đi, em sẽ giặt.”
Giang Hạo thay khăn trải giường vừa nhanh vừa gọn gàng, trải xong còn gấp chăn lại, hai ba cái đã xếp ngay ngắn như miếng đậu hũ, động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593801/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.