Giang Hạo trở tay nắm tay cô, chạy nhanh trong gió tuyết, anh dẫn cô chạy về đường lớn.
Lên xe, nhìn gương mặt nhỏ đỏ bừng vì lạnh của cô, anh cởi găng tay ra, dùng tay trần che mặt cô lại.
Lúc này, hơi ấm từ tay anh phả vào gò má lạnh lẽo của cô, đôi mắt thăm thẳm của Giang Hạo nhìn cô chằm chằm, ánh đèn đường vàng ấm áp bên ngoài chiếu lên gương mặt hiện rõ đôi mắt long lanh của cô.
Lông mi cô dính tuyết, nước mắt nhuốm quanh, ánh mắt ngập tràn nỗi buồn.
Trái tim Giang Hạo đập mạnh, nâng gò má cô lên, nhịn không được áp sát tới gần.
Kiều Tâm Duy sửng sốt một lát, sau đó môi cô bị chặn lại, đôi môi mềm mại của Giang Hạo dính lên môi cô, nụ hôn này không bá đạo như lần ép hôn đầu tiên của anh, cũng không qua loa như nụ hôn trong lễ thành hôn.
Cổ trợn mắt, lúc Giang Hạo nhắm mắt trông rất dịu dàng.
Cô không đẩy anh ra, từ khi đăng ký kết hôn xong, cô đã chuẩn bị tinh thần cho việc tiếp xúc thân mật với anh rồi, đừng nói là hôn môi, cho dù là chuyện người lớn thì cô cũng không có lý do để từ chối.
Động tác của Giang Hạo không khô khan cứng đờ, cũng chẳng quá thông thạo mà vừa phải.
Cơ thể lạnh lẽo của cổ dần ấm lên theo sức nóng của anh, cô bỗng dưng nhắm mắt lại.
Lúc này một đám xe đằng sau đợi quá lâu, không nhịn được bấm còi inh ỏi.
Hai người mở mắt, lấy lại tinh thần, cùng bật cười.
Giang Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593779/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.