Đường là do cô chọn, cho dù con đường này chỉ toàn là gai thì cô cũng phải bò đi cho đến hết.
- Mười năm ăn nhờ ở đậu đã luyện thành tính cách nhẫn nhục cho Kiều Tâm Duy, cô sẽ nuốt hết những oan ức vào lòng, đối mặt với hiện thực, cố không có tư cách nói không mà chỉ có thể chôn sâu những khó chịu vào đáy lòng.
Cô chào đón Tết Nguyên Đán trong tâm trạng này, đây cũng là ngày kết hôn của cô và Giang Hạo.
Trước Tết một ngày, lúc cả nhà đang dọn dẹp thì công ty tổ chức hôn lễ cũng đưa thảm đỏ và đèn lồng đỏ tới, trải từ của nhà đến cửa tiểu khu.
Mọi người xung quanh đều rất hâm mộ, con gái nhà họ Cảnh tìm được một gia đình tốt, bay lên đầu cành cây làm phượng hoàng rồi.
Từ cửa sổ đến cửa chính, trong ngoài đều dán chữ hỷ đỏ đầy nhà, mặc dù bây giờ đã có trào lưu kết hôn theo kiểu phương Tây đơn giản, nhưng những thứ liên quan đến truyền thống Trung Quốc vẫn không thể thiếu được, nhất là vào dịp Nguyên Đán này.
Hạng Linh chuẩn bị rất nhiều hoa quả và bánh ngọt, đặt những chiếc dĩa tinh xảo gọn gàng trên bàn, bà còn dùng mấy miếng vải đỏ để cột lại, ngày mai nhà họ Giang sẽ mang cái này đi khi đón dâu.
Nhìn người nhà bận rộn khắp nơi, Kiều Tâm Duy đột nhiên thấy chua xót, có thể xem như gả cho người ta, cũng có thể xem như rời khỏi nhà họ Cảnh rồi.
Sáng sớm hôm sau, lúc cô đang ngủ say thì cửa bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593770/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.