Mấy người bạn đã rất lâu không gặp để tụ chung một chỗ, trò chuyện vô cùng tự nhiên như đã từng.
Trần Tĩnh Tĩnh không chỉ cảm khái một lần, nhớ ngày đó Hoa Sen Trắng sinh trưởng trên đỉnh Tuyết Sơn thật sự bị Tô Khả hái tới tay, thật là thần kỳ.
Còn Kiều Nhạc lại nói Tô Khả không có lương tâm, vừa đi là nhiều năm, ngay cả liên lạc cũng không chịu cho. Tất nhiên Tô Khả giải thích cho họ, sau đó họ vừa nghĩ tới tính tình của Tô Khả thì cũng tha thứ, chỉ cảnh cáo Tô Khả là không được lại vô duyên vô cớ mất tích nữa.
Tô Khả gật đầu liên tục.
Ánh mắt nhìn xuống dưới thì mới phát hiện bụng phẳng của Kiều Nhạc cũng là hơi nhô ra. Tô Khả không khỏi chép miệng chậc lưỡi, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Kiều Nhạc.
Kiều Nhạc bị cô nhìn nên bắt đầu thẹn thùng, gương mặt đỏ ửng.
Ngược lại Trần Tĩnh Tĩnh thay Kiều Nhạc giải vây, "Tô Khả cậu được phép kết hôn sớm sinh con sớm, thậm chí có thai thứ hai rồi, còn Kiều Nhạc không được phép kết hôn với người ta sinh con sao hả."
Tô Khả tiếp tục chép miệng, "Chà, người đàn ông kia là ai?" Cô dùng bản lĩnh chớp mắt của mình, cô ấy đã kết hôn sinh con rồi, chỉ là tính toán tuổi thì họ cũng đã tốt nghiệp hơn ba năm, tuổi này kết hôn sinh con thì thật ra cũng không xê xích gì nhiều nữa.
"Cậu cũng biết đó, chính là huấn luyện viên đại ngốc của chúng ta." Vương Mộng Mộng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-choc-lua-thieu-than/2498875/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.