Hình như có Đúng lúc này Hoàng Nghê Thường mặc bộ váy voan dài màu vàng nhạt bó ở eo bồng bềnh đi tới. Cô ta đi vào, bọn họ cản cũng không cản, trong lòng Tô Khả cười lạnh, quả nhiên mẹ chồng của cô tốt thật.
Ngày hôm qua gần tối cô mới rời đi, sáng sớm hôm nay tới đây thì bà cũng đã ra với bên này lệnh, nói cho cùng cũng là sĩ quan cao cấp.
Hoàng Nghê Thường đi vào chưa được mấy bước thì đột nhiên xoay người liếc mắt nhìn Tô Khả, giống như là phát hiện gì đó nhưng cuối cùng chỉ cười nhạt, đi vào trong.
Tô Khả nhìn bóng lưng của cô ta, nhíu mày.
Đúng lúc đó thì điện thoại Tô Khả reo lên, Tô Khả lấy điện thoại ra, tự thầm mắng: Sao có thể không gọi điện cho Tô Cẩm Niên chứ! Sau khi lấy điện thoại di động ra mới phát hiện người gọi điện thoại tới chính là Tô Cẩm Niên.
Mặt mày Tô Khả cũng cười lên.
"Sao còn chưa tới vậy?"
Tô Khả vừa nhận điện thoại thì giọng nói trong veo của Tô Cẩm Niên liền truyền tới.
Tô Khả uất ức nói, "Em bị mẹ anh cho người ngăn cản."
"Chờ anh."
Chỉ hai chữ là anh cúp, khóe miệng Tô Khả cũng lên nụ cười, nhìn hai tên lính kia, "hừ" một tiếng, hai tên lính kia cũng một trận im lặng, trong lòng gầm thét: chúng tôi cũng chỉ nghe mệnh lệnh có được hay không!
Tô Cẩm Niên đứng dậy, vừa mới mở ra thì nhìn thấy hoàng Nghê Thường xuất hiện ở cửa.
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-choc-lua-thieu-than/2498767/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.