Editor: Hoàng Dung
Tô Khả rất vui mừng, cúp điện thoại xong liền cười ha hả một trận, bộdáng rung động kia khiến Doãn Nhạc Phong chợt run lên một cái.
"Cám ơn....." Tô Khả cười, mắt to cong cong sáng lên, mang theo một dòng linh khí, khiến cho trái tim của Doãn Nhạc Phong 'thịch" đập nhanh hơnnửa nhịp.
Tô Khả rất vui vẻ đưa di dộng tới cho Doãn Nhạc Phong, sau đó xoay người chạy như bay tới góc rẽ để mua sữa đậu nành Vĩnh Hòa.
Trong nháy mắt Doãn Nhạc Phong hiểu mới vừa rồi là mình tự đa tình, độtnhiên trong lòng dâng lên một cơn bực tức. Lần nữa nhìn lại, Tô Khả nàylà đặc biệt lợi dụng mình hoàn toàn rồi phủi mông rời đi. Hắn rất buồnbực, vì vậy lập tức bước chân đuổi về phía trước.
Chân hắn dài nên tốc độ nhanh, tất nhiên chỉ trong nháy mắt đã đuổi kịpTô Khả, vì vậy kéo Tô Khả lại, giọng nói cợt nhã, "Này, không phải côtheo đuổi tôi sao, thế nào? Lại dùng chiêu vờ tha để bắt thật nên muốnchạy rồi sao? Tô Khả, cô không thích hợp để chơi đấu trí đâu."
Tô Khả dừng lại, con ngươi cũng sắp rớt ra rồi. Trong nháy mắt, vô sốlời nói thô tục phải cố kìm nén ở trong cổ họng. Nhìn mắt phượng củahắn, bờ môi chứa nụ cười điên đảo chúng sinh, Tô Khả liên tục vỗ ngực:Một soái ca tốt như vậy lại là một kẻ tự luyến, có thể đưa vào bệnh viện tâm thần rồi đấy.
"Ông già anh!" Một lúc lâu sau, Tô Khả phun ra ba chữ.
Sắc mặt Doãn Nhạc Phong trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-choc-lua-thieu-than/2498676/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.