Ở thành phố B đợi hơn mộttháng, khi trở lại thành phố C thì thời tiết đã không còn ấm áp nữa. NghiêmChân vừa xuống xe liền bị đông lạnh, nhịn không được chà xát hai tay của mình.
Trở về căn nhà của ba ngườibọn họ, trước đó, Cố lão gia đã đồng ý sẽ không nói cho mẹ chồng cùng Gia Minhbiết là cô trở về, để cho cô có thời gian thanh tĩnh với sửa sang lại hành lý. NghiêmChân cũng đã đồng ý, mới không bao lâu mà đã phát sinh ra việc này cũng là mộtvấn đề lớn, cô còn chưa nghĩ ra nên nói như thế nào.
“Chị dâu,hành lý này đểem giúp chị đưa lên.” Lái xe ô tô mới từ quân khu chạy về đây cũng là lái xe màCố Trường Chí điều cho.
“Không cần đâu.” NghiêmChân cười cười, “Bao nhiêu đây hành lý cũng không có gì, cậu về trước đi, đừngđể chậm trễ chính sự của Cố lão gia, trên đường cẩn thận”
“Vâng.”Người lính trẻ cườihề hề, làm một cái quân lễ rồi lên xe rời đi.
Nghiêm Chân đứng tại chỗtrong chốc lát, rồi mới xoay người chậm rãi đi vào nhà.
Hơn một tháng không cóngười ở trong nhà nên căn nhà đã bám đầy tro bụi, Nghiêm Chân cũng quét tướcđơn giản một chút sau đó mới bắt đầu thudọn hành lý. Tối hôm qua vừa gọi điện thoại cho Vương Dĩnh, các giáo viên đi cứuviện ở Tây Tạng thì 3h chiều mai tập hợp ở nhà ga, thống nhất ngồi xe đến NaKhúc. Thời gian có chút gấp gáp, bởi vì mùa đông ở phía bắc địa khu Tây Tạng cóthời tiết rét lạnh dị thường, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-bi-mat/3014700/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.