Chuyến đi đặc biệt của Cố Trường Chí.
Phùng Trạm lái xe rất nhanh, Cố Trường Chí ngồiở phía sau không nói lấy một tiếng. Lương Hòa bởi vì phải chiếu cố hai đứa trẻnên phải ở nhà. Lý Uyển ngồi bên kia, vừa gạt nước mắt vừa thở dài.
Bệnh viện quân y thành phố B.
Lưu Hướng Đông lo lắng chờ ở cổng bệnh viện,chiếc mũ trên đầu bị anh đội lên hạ xuống mấy chục lần rồi, nắm ở trong taykhông rõ bộ dạng gì. Mắt nhìn thấy một chiếc xe Jeep đang đi về phía bên này,đèn sáng ngời, thấy rõ giấy phép thì anh liền cuồng quít nghênh đón.
“Lão quân trưởng.”
Cố Trường Chí nghiêm mặt, nhíu mày hỏi, “HoàiViệt thế nào rồi?”
Lưu Hướng Đông liếc mắt nhìn Lý Uyển ở mộtbên, có chút không dám nói. Lý Uyển nhìn bộ dạng lúc này của cậu ta thì lập tứcnhảy dựng lên, “Rốt cuộc là thế nào? Cậu nói thật xem nào?” Bộ dáng do dự củaanh ta làm cho người ta càng nhìn càng lo lắng.
“Được rồi, đều đi vào trước đi. Đứng ở cửa lolắng bốc hỏa thì còn ra cái dạng gì nữa hả?”
Cố Trường Chí trầm giọng, nhìn Nghiêm Chân vẫntrầm mặc ngồi ở trên xe, “Tiểu Chân, con sao còn không xuống xe?”
Nghiêm Chân ngẩng đầu, chậm rãi nở nụ cười,“Ba, ba vào trước đi, con đợi lát nữa rồi vào sau.”
Thấy thần sắc buồn bã của cô, Cố Trường Chícũng không thúc giục cô nữa, chỉ để lái xe chiếu cố cô.
Trời tối Nghiêm Chân ngồi ở ghế phụ, có chúthoảng hốt. Cô bỗng nhiên cảm thấy thế giới này rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-bi-mat/3014681/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.