Buổi tối muộn, càng khôngngừng có người vội vàng đi qua trước mắt anh. Thẩm Mạnh Xuyên nhanh chóng phụchồi lại tinh thần, tháo chiếc mũ trên đầu xuống, chậm rãi đi trở về, suy nghĩcũng không tự chủ được mà đi xa.
Nhớ lại mùa hè năm đó, anhđứng ở trên sườn núi, nhìn xuống một đám tiểu binh ở dưới sườn núi, hắng cổ hướngbọn họ kêu lên, “Tiến lên.”
Anh còn nhớ rõ mùa hè nămđó, do ba mẹ bộn rộn công việc của họ nên đã trực tiếp trục xuất anh đến nhàông bà nội nghỉ hè. Bởi vì công việc của ba anh nên anh lớn lên ở thành phố S,lại cả ngày ở trong đại viện lớn nhất cùng với đám tiểu binh nhỏ trong đại việnchơi trò đánh nhau, không bao lâu liền rèn luyện thành Hỗn Thế Ma Vương, toànthân mang theo một khí thế mạnh mẽ, đến nơi này lại càng không sợ trời không sợđất, không bao lâu liền dẫn một đám trẻ con trong đại viện ra mặt sau của rừngbắt ve sầu, ngay cả động tác xà đơn xà kép cũng không làm khó được anh.
Ngày đó không biết là thủhạ nào của anh đột nhiên nghĩ ra ý tưởng mà tham mưu cho anh, Thẩm Mạnh Xuyên tựmình nắm giữ ấn soái đưa quyền quyết đình, dùng cung để bắn chim, kết quả làkhông tập trung mũi tên trong tay bay không đúng hướng, trúng một cô bé đangchơi nhảy dây ở dưới tàng cây.
Anh đến nay vẫn còn nhớrõ bộ dáng của mình lúc ấy, anh tùy tiện đi qua đi lại, cuối cùng vẫn đi qua chỗcô bé kia. Cô bé đó có khuôn mặt thanh tú hơi hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-bi-mat/3014664/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.